NGƯỜI CÓ DUYÊN VỚI BA MIỀN
Lớn lên ở miền sông nước dân ca, nên những câu hò điệu lý mênh mang của vùng sông nước Nam Bộ là những gì rất đỗi gần gũi, thân thương đối với chàng trai đất Phụng Hiệp. Hơn nữa, được thừa hưởng gien của gia đình: ông nội là một tay đờn cò rất nổi tiếng, cha là một thầy đờn cho đoàn Văn Công Tây Nam Bộ, chú Sáu là một nhạc sĩ đờn violon đồng thời là tác giả…cho nên ngay từ nhỏ, Trọng Hữu đã sớm bộc lộc “năng khiếu” của mình. Và cho đến tận hôm nay, dù thời gian đã làm thay đổi đi nhiều thứ nhưng với Trọng Hữu, những ký ức tuổi thơ những buổi trưa hè nắng gắt được ông nội qua lung Cô Thông để đi đờn ca tài tử là những kỷ niệm đẹp không thể nào lãng quên. Và Trọng Hữu cũng cho rằng chính những ngày tháng ấy đã góp phần bồi đắp trong anh cái niềm đam mê để rồi đưa anh đến với sân khấu như một lẽ “đương nhiên”….
Kế thúc những ngày tháng ca hết nghêu ngao bên dòng sông Nàng Mao quê hương mình, Trọng Hữu gia nhập đoàn Nhân dân Kiên Giang. Vai diễn đầu tiên của anh trên sân khấu này là vai tướng cướp Đại Thành trong vở “Tình yêu và tướng cướp”. Vì không được đào tạo qua trường lớp, cho nên bước vào nghề, Trọng Hữu đã phải cố gắng phấn đấu rất nhiều. Anh luôn chú tâm học hỏi những kinh nghiệm của ngừơi đi trước, của bạn bè, đồng nghiệp. Mỗi khi nhận vai diễn, anh rất chịu khó nghiên cứu tính cách nhân vật, quan sát, phân tích, tìm hiểu…để có thể thể hiện tốt vai diễn của mình.
Và cũng tring khoảng thời gian này, đoàn ND Kiên Giang gặp nhiều khó khăn. Với tư cách là phó đoàn phụ trách nghệ thuật, Trọng Hữu đã phải trăn trở hằng bao đêm để tìm ra hướng đi cho đoàn. Sau cùng, anh đã mạnh dạn đề nghị cùng với ban lãnh đạo đoàn hát mời những đạo diễn tên tuổi ở thành phố như: NSND Đoàn Bá, NSND Diệp Lang, NSƯT Trần Ngọc Giàu, Thanh Điền…về dựng cho đoàn những vở diễn mới như: Hàn Mạc Tử, Trọn đời chỉ yêu em, Con thuyền không bến, Lan và Điệp, Tình ca biên giới…Không ngờ, ý kiến đó của anh đã góp phần cải tạo được tình hình của đoàn hát. Những vở diễn mới ra mắt được công chúng đón nhận nồng nhiệt và tạo được tiếng vang. Mặc dù vẫn còn nhiều khó khăn về chỗ ăn ở, đồng lương còn eo hẹp…nhưng tất cả mọi người đều hăng say làm việc với một niềm đam mê cháy bỏng. Ns Trọng Hữu cho biết, khi dựng vở Hàn Mạc Tử, đoàn không có kịch bản, anh phải nghe băng cassette rồi viết lại nhưng ai nấy đều hào hứng, tối hát, ngày tập tuồng hai buổi rất nghiêm túc. Một kỷ niệm không thể nào quên đó là khi vở công diễn tại Sài Gòn, sau suất hát đầu tiên, bà Mai Đình đã đến gặp Trọng Hữu, ôm anh khóc vào bảo rằng “…Con diễn rất xúc động. Cô vui và thích lắm!”
Năm 1995, Trọng Hữu về cộng tác với đoàn cải lương Tây Đô. Ở đoàn này, anh có một vai diễn rất thành công đạt HCV ở Hội diễn sân khấu chuyên nghiệp năm 1995, đó là vai Phương trong vở “Loài hoa không tên”. Hơn 30 năm hoạt động nghệ thuật, biết bao cuộc đời anh đã đi qua, nhưng nhìn lại thế giới nhân vật của Trọng Hữu dường như chỉ có những dạng vai kép mùi. Anh cười bảo rằng: “ Có thể mọi người cho rằng tôi không đa dạng. Nhưng cái “tạng” của tôi không thích hợp với những vai kép độc, không đóng được những vai dữ dằn. Và hơn nữa có lẻ tôi đã lớn lên bên bờ đê, ruộng lúa nên hình ảnh người nông dân đã trở nên rất gần gũi, thân quen với mình. Do vậy, tôi rất tự tin khi hoá thân vào số phận của những người nông dân nghèo khổ, yêun thầm trộm nhớ người ta nhưng không dám thổ lộ hoặc “nghĩa hiệp” cưu mang những người bị tình phụ…Thậm chí có một lần tôi thử làm một thống kê nhỏ, ba tháng , tôi quay 10 vở video nhưng chỉ có hai vở là tôi được mang dép, còn lại là đi chân trần,quần xăn đến gối…Tuy nhiên tôi rất yêu những nhân vật ấy của mình. Không chỉ thể hiện vai những người nông dân thuỷ chung, hiền lành, chất phác rất thành công, mà anh còn là một trong số các nghệ sĩ gắn bó nhiều với khán giả miền Tây, bà con miệt vườn. Chính vì lẽ đó mà anh được xem là người nghệ sĩ của nông dân. Và trên những hành trình xuôi ngược ấy đã để lại trong anh biết bao kỷ niệm khó phai mờ. Làm sao quên được hình ảnh một cụ già chống gậy vào đoàn tìm cho được ns Trọng Hữu chỉ để xin một tấm ảnh làm kỷ niệm. Làm sao quên hình ảnh cậu bé 8-9 tuổi đang bệnh nằm ở trạm xá nhưng nghe đoàn về diễn, một hai đòi đi xe xem để được gặp chú Trọng Hữu….
Bên cạnh lối diễn xuất chân phương, ns Trọng Hữu còn khiến người xem yêu mến bởi giọng ca ngọt ngào, trầm ấm đặc biệt là luôn có một chút gì đó nghèn nghẹn ở cuối câu khiên người nghe cảm thấy nao nao trong dạ. Anh đã thu dài phát thanh trên 250 bài vọng cổ với các NSƯT Mỹ Châu, Lệ Thuỷ, Thanh Kim Huệ, Thanh Thanh Hiền, Cẩm Tiên…và từng được độc giả báo sân khấu bình chọn là “danh ca vọng cổ”. Anh cho biết anh rất thích hát những bài vọng cổ vì nội dung ngắn gọn nhưng chuyển tải được sâu xa những cung bậc tình cảm. Với anh, một điều làm anh cảm thấy rất vinh dự đó là anh có dịp được hát với nghệ sĩ bà miền: Nam, trung ( ca sĩ Vân Khánh), bắc ( Thanh Thanh Hiền)… Ở mỗi bạn diễn, anh đều có cơ hội học hỏi những cái hay, cái al5 của từng người và luôn cố gắng tìm ra những cách tểh hiện sao cho phù hợp. Tuy nhiên, người nghệ sĩ mà anh cảm thấy mình diễn ăn ý nhất là NSƯT Lệ Thuỷ. Nhắc đến liên danh này, có lẽ khán giả mộ điệu sân khấu cải lương không thể nào quên được họ trong một chuyện tình buồn của Lan và Điệp, một mối tình đậm đà, thuỷ chung của nàng Mai Đình với thi nhân Hàn Mạc Tử, một bi kịch tình yêu của Nguyệt và Minh…Chính những vai diễn này đưa họ đến với giải thưởng đôi nghệ sĩ được yêu thích nhất ( giải thưởng Báo SK TPHCM)
Nếu như trên sân khấu, những vai diễn chân chất, hiền lành của anh luôn chiếm được nhiều tình cảm của khán giả giữa đời thường, anh cũng chọn cho mình một cuộc sống giản đơn, bình lặng. Anh cho rằng: “Tôi luôn sống thật với mình, không hề muốn hơn thua. Tôi luôn sống với một tâm niệm đừng bao giờ để lương tâm mình phải cắn rứt. Đôi khi, dù vô tình tôi nói lỡ lời làm ai đó không vui, tôi cảm thấy ray rứt có khi đến mất ngủ.
Niềm vui hiện nay của anh đó là có con trai là ca sĩ Trọng Vũ cũng theo con đường nghệ thuật. Tuy hướng đi có khác nhưng với ns Trọng Hữu thì dù con trai hát tân nhạc hay cải lương thì cũng là nối nghiệp cha - đem lời ca, tiếng hát phục vụ cho bà con, khán giả mọi nơi.