1. Chào mừng bạn đến với CLB Yêu Cổ Nhạc ANH EM ! Nếu đây là lần đầu bạn tham gia, để có thể cùng mọi người chia sẻ các vở cải lương hay hoặc thảo luận về các vấn đề trên diễn đàn vui lòng ĐĂNG KÍ thành viên !
thenguyen - Nghìn Xưa Vọng Bước



Thế Nguyễn



__________o0o__________

Nghìn xưa còn vang vọng tiếng lòng
Thương nhớ ngàn năm đất Thăng Long...
Non sông tiếp bước người đi trước
Từ buổi khai hoang, chí cả lên đàng...


[Phi Vân 3-7]:
Quê hương, đất mẹ yêu thương.
Đấu tranh kiên cường, cho bước đường thênh thang.
Tiến lên xóa vết nhơ ngoại bang.
Trong khí hùng hồn thiêng núi sông đã hóa thân từ khổ đau lầm than.
Nét son vàng nghìn năm vẫn ghi, đã lưu danh mãi theo gió ngàn.
Khúc khải hoàng, sử
xanh còn vang.
Bước quân vọng giữa đất trời thênh thang.

[Câu 1]:
Bước ta đi nghe trong gió lộng còn vang vọng đâu đây tiếng trống đồng thuở quyết chí ra đi một lòng khai hoang mở cõi, dáng vóc non sông gấm bồi trên mỗi dấu thời gian còn vương mang khí tiết người xưa rạng rỡ giống Tiên Rồng.
Dòng máu lưu thông trong mỗi trái tim của người con đất thánh Lạc Hồng.
Truyền thống kiên trung, quật cường, bất khuất, chí cả oai hùng thuở mở đất hồng hoang.
Đuổi xâm lăng, giữ cõi bờ lưu dấu vẻ vang, dẫu hiểm nguy, sinh tử cũng không màng.
Cho Tổ Quốc muôn đời sánh bước hiên ngang, qua giông tố mây mù vẫn rỡ ràng trang sử.

[Câu 2]:
Tiếng trống năm xưa thúc giục bao lòng trai tráng, nghe Tổ Quốc gọi tên mà quyết chí lên đàng.
Hừng hực lửa tim yêu vì giang san mà chẳng sợ nguy nàn.
Tuổi xuân xanh, ánh mắt ngời rực sáng, khí thế hào hùng của một thế hệ kiên trung.
Viết tiếp bản hoan ca cho một dân tộc anh hùng, dù bể thẳm núi sâu hay chiến tuyến mịt mùng khói lửa.
Màu áo cha ông tô đất nước ngàn xanh thêm nữa, cẩm tú rạng ngời đất mẹ trời Nam.

[Trăng Thu]:
Ngàn xưa vang vọng tiếng trống đồng oai linh theo gió đưa.
Gió sương chập chùng, chí trai vẫy vùng.
Vầng dương soi tiếp bước cha ông.
Mênh mông biển rộng, muôn dặm trời xa tung cánh bay.

[Câu 5]:
Từ trong xiềng xích đứng lên bao dấu tích tiền nhân sử vàng còn lưu lại, khúc hát mẹ Âu Cơ ru con từ thời thơ dại đã lan theo chiều dài đất nước suốt bốn nghìn năm tên đất Việt kiêu hùng.
Mười tám đời dựng xây, phồn thịnh Văn Lang mãi ghi nhớ công đức Vua Hùng.
Ngàn sau hậu thế nguyện xin vẹn gìn xứ sở, giữ vững cõi bờ một dãy giang san.
Nhớ mẹ kể con nghe Tổ Quốc đã qua rồi những ngày tháng gian nan, ánh dương chói rạng không màu tan tiếng khóc.
Là nhờ máu xương của bao thế hệ anh hùng dân tộc ngã xuống cho quê hương tiếng vọng ngàn đời.

[Điệp Khúc Phi Vân - 12-14]:
Bước chân kiên cường không ngại chi.
Tử sanh nguy nàn, đã làm nên
Nét son sử vàng theo thời gian,
Rỡ ràng, vẻ vang.
Người nặng mang, công ơn ngàn núi sông.

[về câu 6]:
Vững chí hiên ngang, sóng bằng một dạ, thiêng liêng biết bao cơ đồ tiền nhân đã dựng xây.
Nghe thầm nơi đất còn tiếng nói của lớp lớp người xưa, non nước hôm nay phải chính tay ta giữ lấy.
Hào khí dâng cao trời Nam tự hào biết mấy, một dãy giang sơn còn trông thấy nghìn trường.
Mỗi ngọn núi, con đường đã thấm không biết bao máu xương của người đã cho quê hương mùa xuân trọn vẹn.
Ngã xuống dưới chân thù nhưng lòng không thẹn, để sông núi oai hùng còn vang vọng nghìn xưa.
thenguyen - Ru Hồn Liệt Sĩ


Thế Nguyễn


_________o0o__________



[Phụng Hoàng 8 câu]
Đêm về nghe thoang thoảng hương đưa,
Mấy cây bưởi sau nhà gửi theo gió xạc xào trên mái lá
Mẹ còn ngồi bên tấm áo đã sờn vai chưa kịp vá
Đợi mấy đứa về mà gửi ấm cho...con

[1]. Coi hôm nào bây về như bây hứa.
[2]. Ngày con đi cũng hơn năm mấy,
Mẹ chẳng cho được thêm gì, ngoài tấm áo chàm chỉ đã dần phai.
[3]. Con hỡi con ơi,
Thức suốt đêm thâu, mẹ đâu yên giấc cho vừa.
[4]. Khi đất rừng còn bốn bề sương gió,
Xa thẳm chân trời, mịt mù khói lửa trùng khơi.
[5]. Cũng bước cha đi,
Mẹ tiễn chân cha mà thương xót ngậm ngùi.
[6]. Nước mắt quê hương chen lẫn nụ cười,
Để cha yên tâm trên đường xa vạn dặm.
[7]. Ru giấc âm thầm, theo nhịp quân đi,
Rồi con lớn khôn, thêm lần lời ru của mẹ.
[8]. Vỗ giấc cho con mỗi đêm sương ướt vai đầy
Còn mãi ở miền xa, gian lao, mưa nắng dạn dày.

[Vọng cổ]
Câu 4:

Con ơi tiếng võng xa đưa mẹ ru theo núi rừng hòa nhịp thở, cho bước con đi đường xa rộng mở khi bốn bên mây lộng kín chân trời.
Lá đổ chiều thu theo gót chân con nơi chiến tận xa vời.
À...ơi
Biên cương nghe vọng về hồn sông núi
Chiến khu ngời nhớ đất mẹ ru con
Cha non hãy ôm lấy cho thật tròn
Đời người lính con còn bao sương gió
Bước chân đi khi vầng dương chưa tỏ, mà nhịp đập quê hương đã thoi thúc nhịp quân hành.

Câu 5:
Bụi Trường Sơn còn nhòa trong trời lửa, bao lá thu rơi mà con vẫn chưa về.
Con mang theo tuổi đôi mươi trên chiến tuyến mù mịt tư bề.
Chí cả lứa trai vẹn lời thề với đất nước, vì quê hương thanh bình không còn bóng tối lầm than.
Tiếng vọng nghìn thu sông núi còn vang, rồi con lại về trong vòng tay của mẹ.
Nhưng chỉ một tấm áo đơn sơ còn mang nặng chí trai của lòng người lính trẻ tuổi đôi mươi đầu.

[Lý Trăng Soi]
[1]. Đất mù sương, con hỡi bao đêm trường.
[2]. Gió về đu đưa hát theo bao lời mẹ còn ru dấu chân xa mờ,
[3]. Cho lòng con, thêm ấm nơi chiến trường xa.
[4]. Giờ về đây, trong giấc mẹ ru, theo mây ngàn vỗ về thiên thu.

Câu 6:

Cây bưởi sau nhà cũng nở đóa đưa hương, như chúng con đang về đây bên mẹ khi chiến trường đã tàn khói lửa.
Con ơi non nước hôm nay mãi tươi một màu cẩm tú, bao sức trẻ quê nhà ngã xuống dựng xây nên.
Thêm lần nữa mẹ lại vỗ giấc ôm tròn, cho đất lạnh con nằm ấm tình thương của mẹ.
Trên mỗi bước chân đi của bao lòng lính trẻ, luôn có lời ru của mẹ âm thầm.
À...ơi…
Áo chàm hòa theo nhịp thở đất rừng
Bao mùa thu đến là bấy lần rừng thay lá
Ngủ đi con suốt mấy đêm trường lạnh giá
Mắt đã mỏi rồi mơ muôn dặm trời xa...



thenguyen - Tiếng độc cầm trên dòng sông Hậu


Thế Nguyễn


__________o0o__________





“...Hò (ơ)...
Chiều nao về ghé bến bắc Cần Thơ
Ngược xuôi trăm đường theo con nước lớn
Vạn nẻo đời tìm về nơi đỗ bến,
Người qua, kẻ chờ, không đến, cũng đi…”

[Vọng Cổ]
Câu 1:
Rẽ nước Hậu giang phà lao đi khi trời về chiều trên sông gió lộng, bỗng đâu đây tiếng đàn vang lên réo rắt thu hút bao ánh mắt người qua trong dáng vóc hao gầy .
Tiếng đàn trầm mặc thê lương mang nặng nỗi đong đầy.
Một tấm áo phong sương, một đôi tay gầy guộc, một chiếc cần ván gỗ đơn sơ Từng ngón đưa theo chỉ hai mảnh chân tơ, mà nghe sao tha thiết giữa chiều buông sắc nắng.Tôi cũng lặng người theo khúc nhạc trầm thê, như tâm sự não nề làm nao lòng bao lữ khách.

Câu 2:
Một ông lão tóc đã bạc phai, điểm màu sương trắng, nét mặt của một kiếp người gian lao trải qua bao mưa nắng, phong trần.
Tuổi xế chiều đương mang với chiếc độc cầm.
Lão nhìn đời với đôi mắt chẳng còn ánh sáng, dẫn lối đưa đường chỉ qua tiếng nhạc du dương:
“...Ai qua bến bắc đèn Cần,
Phà đưa mấy chuyến, bao lần nhớ chăng?
Dừng chân nghe tiếng ca rằng
Cho tôi gửi bạn bằng chút tình tri âm…”





[Lối]
Chiều nước lớn, thương về con sông Hậu
Chim lạc bầy biết nẻo về đâu?
Tiếng đàn buông nghe sao đọng âu sầu...
Phà dần khuất theo màu trời đang tắt…

[Nam Ai - 4 câu]
Ai hiểu được mấy lòng ai khi mang nặng nỗi ưu tư. (Xang)
[1].Gian nan, xuôi ngược giữa dòng đời.
[2].Kiếp cơ hàn, mưu sinh, biết mấy phương trời
[3].Tuy bạc tiền chẳng đáng là bao, ngày qua ngày cùng nhọc gian lao
Nhưng vẫn miệt mài, với tiếng đàn sinh nhai
[4].Chở nỗi niềm riêng của lòng mình, âm điệu bổng trầm, khoan nhặt thê lương
Trải bao mưa nắng, thăng trầm, người qua, người lại càng thương

[Vọng Cổ]
Câu 5:
Chuyến phà cuối cùng đưa khách sang sông dần rời khỏi bến, ông lão vẫn mê say với từng cung điệu như một lời tiễn bước âm thầm.
Đưa mắt nhìn lại phía trời xa có mấy cung đàn.
Bóng dáng gầy guộc nhỏ dần theo bến đỗ, rồi khuất dạng trong cái nắng hanh vàng của trời chiều đang buông.Chỉ có âm thanh là cứ mãi ngân vang, da diết.Chở cả những tâm tư của lòng ai tha thiết, hòa theo sóng nước miên man từng ngày.

Câu 6:
Nghe lòng tôi như đang thổn thức, như quay về một thời đã dĩ vãng xa xăm,
Ngoài kia cũng còn bao mảnh đời sương gió, nẻo khổ trăm bề nhưng chẳng chùn bước chân đi.
Cuộc sống bộn bề cứ chất nặng nỗi lo, có được phút giây nào mà lặng người để nhớ.
Tiếng đàn đưa kẻ ngủ mê bừng tỉnh giấc, trải lòng với số kiếp của người giữa sông nước mênh mang
Người nghệ sĩ ẩn mình trong lớp áo lão hành khất, chỉ khúc nhạc đơn sơn cũng làm lưu luyến vạn tâm hồn.

“...Hò (ơ)...
Bến nước Cái Vồn, bao kẻ đi, được bao người trở lại
Nghe tiếng đàn réo rắt, mê say,
Của ông lão ăn xin miệt mài, da diết
Trong nhạc điệu ngân dài mà bi thiết lòng ai…”
Nickname : thenguyen
Tên thật : Nguyễn Trọng Văn
Sinh nhật : 04-03-1999
Email : ntvan.fit@gmail.com
Nghề nghiệp : Sinh Viên
Sở thích : Chưa có thông tin !
Đến từ : Vĩnh Long
Tổng số bài viết
Số tin nhắn
Được cám ơn
Chữ ký
Chưa có chữ ký !
Tin nhắn
Hình ảnh
Bài hát
thenguyen TRÌNH BÀY
Bài hát
HOẠT ĐỘNG GẦN ĐÂY