TIẾNG TRỐNG MÊ LINH
Tiếng trong hậu trường( Track 1)
Tô Định: Thy Sách – Trưng Trắc ko chịu lui quân, thì đầu của nhà ngươi phải lìa khỏi cổ
Thy Sách: Đầu ta rơi, nhưng máu vẫn trào sôi uất hận
Ta ngã xuongsẽ có hàng vạn kẻ khác vùng lên
Và hồn dân nam sẽ mãi mãi trường tồn..ha ha ha( Trach 2)
Tiếng nhạc vền rang..tiếng vó ngựa của cụ đô trinh và nữ tướng Thánh Thiên chạy đến cổng thành để cứu Thy Sách
Tiếng trong hậu trường “Quân đâu, hãy đưa Thy Sách lên dàn hỏa thiêu sống cho ta”( Track 3 )
( nhạc đệm khúc đầu khoảng 20 giây )
MÁI AI ( dây đào )
Thánh Thiên
track 4 )
Thôi rời, nhiệm vụ khó chu toàn
Nhìn giặc khóa cổng thành lòng cảm thấy xốn xang
Thánh Thiên đâu ngại hy sinh
Nhưng ko cứu được tường quân
Ngửa mặt hổ với trời
nhìn đất lại xốn xang
Cụ Đô Trinh:
Ai không hiểu lòng nhi nữ
Tội chi dằn dặt thân mình
Tuy việc chúng ta không thành
Nhưng nào phài lỗi tại ta
Thánh Thiên:
Thy tướng quân lên giàn hỏa
Mà tôi cháy cả tâm hồn
(Tiếng hậu trường - Thy Phu nhân đến)( Track 5 )
Thánh Thiên: Dạ thưa phu nhân, Thy tướng quân đã bị đem lên giàn hỏa nếu chúng ta tấn công thì…
Trưng Trắc: Ta biết rồi
Hỡi tất cả Anh Em nghĩa binh ta có còn được Anh Em tín nhiệm nữa không?( Tín nhiệm, tín nhiệm )
Cụ Đô Trinh: Sao bỗng không chủ tướng lại hỏi câu như vây?
Trưng Trắc: Ta hỏi như vậy để nhắc nhở pháp lệnh phải nghiêm minh. Cụ Đô Trinh đem trống đồng đến đây.
Cụ Đô Trinh: Xin tuân lệnh
Trưng Nhị và Thánh Thiên: lo hương đăng Vọng 1 bàn hương án và tìm giúp tôi 1 thước khăn tang
Trưng Nhị: chị
Trưng Trắc: Đừng để ta nhắc đến pháp lệnh. Thi hành ngay đi.
Thánh Thiên: Thưa chủ tường, hình như chủ tướng sắp ban 1 quyết định quan trọng
Trưng Trắc: Phải. Ta muốn tế sống Thy tướng quân, trước khi khởi tấn công
( tất cả đều lui vô trong..Trưng Trắc nhớ đến khoảnh khắc trước khi 2 người chia tay ).( Track 6 )
Chêm 1 khúc nhạc giống như chuẩn bị vào giấc mơ – hồi tưởng )
Trưng Trắc: (Rao ngâm đây đào, có tiếng đàn bầu)
Trăng lên cao, núi lên cao, núi trăng cùng một khí anh hào.
Trăng soi vách núi in hình kiếm,
Núi dựng vầng trăng khoác chiến bào,
Mây bay gió thổi
Ta muốn theo trăng lên đỉnh núi,
Ngời trông đất nước với trời cao.
Thi Sách đến choàng áo khoác cho phu nhân: ( nhạc mở đầu )
Thi Sách: Phu nhân
Trưng Trắc
hu quân
Thi Sách Đêm đã khuya mà nàng chưa an nghỉ sao?( Track 7 )
Trưng Trắc: Phải, Thiếp đang nhìn trăng ngắm bóng. Thiếp nghĩ đến chàng - một thanh gươm nghiêng ngửa vẫy vùng, chịu gian khổ để gieo mầm hạnh phúc.
Thi Sách (nói): Đứng giữa Mê Linh mà nàng nghĩ đến hạnh phúc, ắt hạnh phúc không bé nhỏ tầm thường, ta về đây từ rừng núi Châu Viên cũng mang nặng trong tim một tình yêu tha thiết…
Trưng Trắc: Tình yêu ấy, một tình yêu bất diệt, yêu đồng bào, yêu Tổ quốc quê hương. Lòng mãi lo hạnh phúc toàn dân, nên xao lãng tình chồng nghĩa vợ.
Thi Sách nắm tay phu nhân (ngâm chậm): Ta chợt nhớ những đêm dài không ngủ, nghe bên trời vẳng tiếng vạc kêu sương. Nhìn trăng khuya mà tấc dạ ngổn ngang.Nguồn lửa hận nấu nung bầu nhiệt huyết, khắc hai chữ diệt thù trên kiếm thép, quyết đạp bằng mọi chướng ngại phong ba, đuổi gió câu trên muôn dặm đường xa, hầu báo đáp ơn nhà đền nợ nước.( hết nhạc rao )
Trưng Trắc: (Rao vô vọng cổ )
Trên muôn dặm quan hà, chàng cất bước trăng in bong chung đôi. Rồi mai đây mỗi kẻ một phương trời, vui chiến đấu và cười trong gian khổ. Phút chia tay của tình chồng nghĩa vợ. Lời dặn dò xin khắc cốt ghi tâm “ thù nào sâu hơn thù lũ xâm lăng, tình nào nặng hơn tình thương đất nước” ( dằn )
VỌNG CỔ
Thi Sách (vọng cổ câu 4 dây xề): Phu nhân ơi đôi khi ta muốn nói với nàng bằng những tiếng thân yêu cho bỏ nỗi nhớ nhung sau bao ngày xa vắng. Nhưng chợt nhớ quê hương đang đắm chìm trong lửa loạn, nên những tiếng yêu đương bỗng thành ra muôn vạn tiếng căm … hờn…
( Track 8 )
Từ độ quê hương quằn quại giữa điêu tàn. Trước thảm cảnh dầu sôi lửa đỏ, ta nghe lòng mình chan chứa vạn niềm thương, ta thương từng mảnh đất quê hương, từ mái lá đến khóm cây ngọn cỏ, thương cho vạn sinh linh đầu rơi máu đỏ, dưới gót xâm lăng tàn bạo của quân thù.
Trưng Trắc: (2 nhịp nói ) Thiếp còn nhớ trên đồi cao, dưới ánh trăng sáng tỏ, cụ Đô Trinh nói với thiếp rằng: “Cứ nghĩ đến ngày giổ Tổ Hùng Vương năm trước mà đêm đêm trằn trọc không tài nào nhắm mắt được”.
5/. Thi Sách (câu 5 dây xề): Phu nhân ơi ta đợi ngày kia dãy đất Mê Linh sẽ góp từng hơi thở để thổi bùng lên thiêu đốt ngọn lửa căm thù, ngọn lửa đấu tranh sẽ giết sạch lũ tham tàn. Cởi ách nô gông, bứt xiềng nô lệ, để hãnh diện là dân tộc rồng tiên.Tiếng hát thanh bình sẽ vang vọng khắp non sông, ngàn hoa tươi thắm lại cười trước gió. Trong tiếng chim ca giữa bình minh rạng rỡ, có tiếng đôi tim kể lể chuyện tâm tình.
Thi Sách (nói): Nhưng Phu nhân ơi, giữa lúc toàn dân đã vùng lên để bứt phá xích xiềng nô lệ, cùng vui chung vợ chồng son trẻ, là vui chung toàn thể dân Nam…
Chuyển qua dây đào câu 6
6/. Trưng Trắc: (nói và ca câu 6): Phu quân… Phu quân dạy thiếp rất phải… ôi rừng núi Mê Linh hùng vĩ quá, Núi trải mình đón đợi ánh trăng trong. Nghe đâu đây như tiếng vọng của hồn thiêng sông núi, đường hành quân mịt mờ cát bụi rợp bóng kinh kỳ theo vó ngựa đường xa, bao giờ hết lửa can qua, trời Nam vang vọng khúc ca thanh bình. (N24)
Giờ, ta nên gác lại bên lòng tình cảm riêng tư để lắng nghe tiếng gọi lên đường. Gái trai sôi máu căm thù, ánh thép chập chờn bên ánh lửa Mê Linh…
(nhạc dạo mở đầu)( Track 9 )
Thi Sách nắm tay Trưng Trắc (nói): Phu nhân… (Trưng Trắc trao áo chòang âu yếm, cột lại cho Thi Sách)
Trưng Trắc: (nói): Phu quân… Đường sương gió, chàng nên cần áo ấm hơn thiếp…
Thi Sách (nói): Cám ơn phu nhân đã lo lắng cho ta, phu nhân cũng nên vào trong an nghỉ kẻo cảm lạnh vì núi rừng đêm
Trưng Trắc: (nói): Phu quân… Phu quân đi đường nên cẩn trọng
Thi Sách (nói): Bao giờ nàng cũng nhắc ta câu đó
Trưng Trắc: Phu quân
Thi Sách: Phu nhân
Ngâm ( track 10 )
Trưng Trắc: Sắt son một dạ đền ơn nước
Muôn dặm đường trường vó ngựa tung
Thi Sách: Gươm báo khắc sâu lời nguyện ước
Quên mình rửa sách mối thù chung
Nhạc: (Cao Xàng Xim)
Trưng Trắc: Trong giây phút chia tay. Tim nguyện ghi lời thề
Thi Sách: Tuy xa nhau muôn dặm dài, khi có nhau kề vai chung chinh chiến, dẫu muôn đắng cay không rời
Trưng Trắc: Bầu trời Nam u tối, quân thù gieo bạo tàn. Ta vui riêng đâu đành lòng. Đem máu xương cùng muôn dân tranh đấu, nhớ nhau chớ quên câu thề.
Thi Sách: Đêm nay có xa nhau, cho ngày mai lại gần
Trưng Trắc: Ôi trăng sao trên bầu trời, xin sáng soi đường ra biên ải, có em dõi theo chân chàng
Thi Sách: Kìa hồn thiêng sông núi, nghe từ xa vọng về. Ta chung lo ngăn giặc thù, mai mốt đây nhìn non sông tươi thắm … Ngày về vinh quang …
Giã biệt phu nhân, ta đi
( Thánh Thiên, cụ Đô Trinh và Trưng Nhị mang tất cả mọi thứ ra)
Cảnh tế sống Phu quân: (đệm văn thiên tường lớp dựng )( Track 11 )
Nói lối: Hỡi Phu tướng….Cách tường thành phu tướng không thể nào thấy được, nhưng tâm linh chàng ắt sẽ cảm thông. Nay thiếp vọng bàn thờ trước cửa Liên lâu thành, hương khói nhạt xin chàng chứng giám.Nhớ năm xưa chúng ta cùng nhau hiệp cẩn, đã lạy nhau ba lạy để vầy cuộc trăm năm.Thời gian qua thiếp chưa từng lỗi đạo vợ hiền, còn chàng cũng vẹn nghĩa tình phu tướng. Chàng với thiếp cùng chung chí hướng, vai kề vai nặng gánh non sông…
Vọng cổ (câu 3):
Nhưng hỡi ơi, chí tang bồng nay chưa kịp thỏa mà đường âm dương cách trở - lành lạnh áng mây … sầu… ( Track 12 )
Thiếp xin được quấn vành khăn tang trắng lên đầu.Lạy thứ nhất, thiếp xin tạ tội vì không đủ tài để cứu nổi phu quân.Lạy thứ hai, thiếp mong được thứ tha vì đã đau lòng tế sống người bạn trăm năm chăn gối. Ôi trời Liên lâu chưa tan hồi trống trận, mà đất Mê Linh hoa lá vội thương sầu… ( Track 13 ) (nói ) Thi tướng quân … Thi tướng quân….
Chuyển xề
Vọng cổ (câu 4 dây xề):
Thi Sách: Phu nhân … Phu nhân ơi khăn trắng đêm nay sẽ làm trắng khăn tâm sự. Thì ba lạy tạ từ của phu nhân cũng đã trọn tình vẹn nghĩa. Đứng trên giàn hỏa ta nguyện làm mồi cho lửa đỏ để bao chiến sĩ hiên ngang không chậm bước … oai … hùng ( track 14 )
Lần gặp gỡ hôm nay là lần gặp gỡ sau cùng. Ta cảm ơn tất cả đã đình binh để bảo toàn mạng sống cho ta, dù chỉ là trong giây phút ngắn ngủi
( - ) nhưng nàng hãy ra lệnh cho nghĩa quân anh dũng nổi trống đồng đi, nổi trống tấn công đi, hãy tấn công trong tiếng cười ngạo nghễ đưa tiễn hồn ta theo tiếng trống oai hùng…
Kìa phu nhân, tại sao phu nhân còn do dự, à, hay là phu nhân đã quên những lời trong đêm giã biệt chứ.
Trưng Trắc (ngâm): Gươm báo khắc sâu lời nguyện ước
Quên mình rửa sạch mối thù chung
Thi Sách (ca tiếp câu 6): hay lắm! quên mình rửa sạch mối thù chung.
Phu nhân ơi đó là lời mà vợ chồng ta thường nói, vậy thì phu nhân còn chần chờ gì nữa mà không nêu tấm gương sáng đó, để cho ngàn sau hậu thế soi cùng.
Sống thác là chuyện đi về, hợp tan là trò dâu bể, tất cả là điều không đáng kể ngoài việc phải lo sự trường tồn của dòng dõi Hùng Vương…
Trưng Trắc:Thy Tướng quấn, Thy tướng quân,
Hỡi ba quân tướng sĩ, ta đã làm tròn đạo nghĩa vợ chồng, giờ ta ra lệnh tấn công, dầu phải hy sinh phu tướng!
Trưng Nhị: Chủ tướng
Trưng Trắc:… Phu tướng …xin chàng hãy hiểu nỗi lòng của thiếp
Trưng Nhị: Lạy chị, cho em được nổi trống tấn công
… (Dứt 3 hồi trống)
Hỡi đồng bào trăm họ
Giặc Đông Hán đang xéo dày non nước
Nhục nào hơn nhục nô lệ ngoại bang
Thà chết mà đứng thẳng
Không cam chịu sống quỳ
Đất nước Nam cẩm tú
Người dân Nam anh hùng
Trước đền thờ quốc tổ
Thề hy sinh giết giặc cứu non song
Tập thể (Giết giặc cứu non song)
Truyền lệnh tấn công!( track 15 )
1 khúc nhạc bi hung và hoành tráng để out trích đoạn