Hoạn nương: Hôm nay tâm trạng ta dzui dzẻ nên cho mụi mụi cơ hội đó chứ, mà đừng có mừng vội biết có giành nổi khách từ tay Đại đại nổi danh như ta ko mà bày đặt...
(Lầm bầm: Mình kêu nó cbị rượu sẵn để thuốc lão Quàng già bụng bự, ai dè đâu nó nghe kêu rượu nó nhảy ra bất tử vậy chứ. Mà sáng nay mình ăn gì vậy cà?)
Thúc Sình: Té ra từ trước tới giờ Thanh lâu này ém chưn dài, toàn cho ta gặp HVL ko hà...
Tí Kiều: Dạ đúng rồi đó ca ca, tàn cho mụi tiếp cỡ già Quàng già Quệ trở lên ko hà...
Hoạn nương: Có để tiếp là may rồi, già bụng bự thì túi tiền cũng bự, than thở gì nữa
Tí Kiều: Túi tiền bự mà ko mần ăn được ức chế lắm má...
Thúc Sình: Thiệt là tồi cho mụi quá
Tí Kiều: Hả?
Thúc Sình: Ah ko, ý ta là, tội nghiệp cho mụi quá... Mà rượu này... có độc ko vậy?
Tí Kiều: Hả?...