TIẾT MỤC THAM GIA LIÊN HOAN
SÂN KHẤU CẢI LƯƠNG CHUYÊN NGHIỆP
TOÀN QUỐC NĂM 2012
Đoàn cải lương Tây Đô ( 7pm 21/10/2012)
Kịch bản
MÓN NỢ VÙNG VEN
Tác giả:
Nguyễn Kháng Chiến
Đức Hiền
Đạo diễn: Kiều Mỹ Dung
Âm nhạc:Nguyễn Hữu Hoàng
Thiết kế Mỹ thuật:Trần Thiện
Trợ lý đạo diễn: Văn Minh
Chỉ đạo nghệ thuật:
Trưởng đoàn: Trần Văn Thiện Nghệ sỹ và Nhân vật
Hoàng Khanh... Hai Kiên
Ngọc Nhung...Nụ
NSUT Thảo Vân...Má Tư
Hồng Thủy...Út Thư
Linh Sang...Thảo
Châu Ngân....Ba Đực
Hải Linh...Bảy My
Phượng Thu...Út Nhỏ
Phương Anh...Trung
Đình Phong... Bộ đội đặc công
Kim Ngân....Nữ du kích
Hồng Giang...Người hàng xóm.
Trong 1 trận chiến...Út Thư bị rắn độc cắn. Được lệnh cấp trên Hai Kiên đưa Út Thư về hậu cứ nghỉ dưỡng. Ngày tháng bên nhau...và họ đã thương nhau trong thầm lặng.
Trước buổi hành quân, không nén được lòng họ trao nhau lời thương, tiếng đợi.
Họ đã bên nhau "tình 1 đêm" nhưng đâu ngờ chỉ duy nhất đêm ấy rồi xa nhau mãi mãi.
Đơn vị hành quân, nhưng Út Thư được lệnh đình chỉ công tác trở về quê chờ ngày sanh nở. Quyến luyến chia tay người bạn thân Út Nhỏ trong dòng nước mắt. Út Thư kg nỡ xa đơn vị, xa bạn bè... thiếu vắng sức mình trong những trân đánh oanh liệt. Dù nài nỉ Út Nhỏ cho mình được ở lại cùng đơn vị nhưng cũng chỉ hoài công vì đó là lệnh cấp trên.
Một đêm vắng, Út Thư về thăm má (NSUT Thảo Vân). Má con gặp lại sau bao năm xa cách, mừng vui trong dòng nước mắt. Qua lời của má, Út Thư mới biết những ngày sắp tới là những ngày khóc liệt nhất, có những trận đánh sanh tử. Chí khí Út Thư kiên cường giống ba, má lại gạt lệ tiễn đưa con...đi mãi. Má đâu ngờ lần đó là lần cuối cùng má gặp con gái nhỏ duy nhất của mình.
Má Tư với tuổi già sức yếu nhưng má vẫn chờ đợi Út Thư trở về. Nhận bằng công nhận AHLS mà lòng má đau như ai cắt (cảnh này tui lãng hỏng coi để khỏi "khóc" nè! khán giả xung quanh khóc quá chừng, NSUT Thảo Vân quá tuyệt!)
Má hỏi: "Hai Kiên về mà Út Thư sao không thấy về vậy con!" Nhận di ảnh từ tay Hai Kiên má nghẹn lòng mà không rơi nước mắt. Má Tư! người đàn bà đã không còn nước mắt sau mấy mươi năm mòn mỏi đợi chờ.