À … ơi … ới … à … ơi … a … à … ơi
Dải đất Miền Trung nhỏ hẹp eo thon
Mưa, nắng, gió bào mòn từng lớp đất
Bãi cát mênh mông mẹ gánh gồng nặng nhọc
Cha gù lưng lọc cọc đẩy xe thồ
VỌNG CỔ
1. À … ơi … ới … à … ơi … a … à … ơi, bãi cát mênh mông mẹ gánh gồng nặng nhọc, cha gù lưng lọc cọc đẩy xe … thồ. Mùa nắng ruộng khô, khô cả ao hồ. Dải đất nghèo con mang theo vào ký ức, bờ vực nằm kề vách núi cheo leo. Xóm thôn nghèo người lam lũ xác xơ, giấc ngủ trẻ thơ cơn gió lào đánh thức. Đường về Miền Trung như mơ như thực, xanh biếc lượn lờ biển uốn mờ chân núi.
2. Đường về Miền Trung xa lơ xa lắc, ai dắt dìu ai mà đồi nối lưng đồi. Về lại Miền Trung nghe thương nhớ bồi hồi. Núi nối đuôi nhau kéo dài xa mãi, tiếng ai hát giữa đồi hay tiếng suối ru mây. Mỏi gối vượt đèo mây vắt vẻo dừng chân, ngắm bãi cát oằn mình lăn trong gió. Ngoài biển khơi ánh đèn heo hắt đỏ, sáng mai về tôm cá có đầy khoang.
HÒ HUẾ
À … ơi … ới … à … ơi … a … à … ơi
Dải đất Miền Trung kiên gan anh dũng
Mưa lũ, bão bùng nào dễ lung lay
Dưới sóng bạc đầu trên mây bay vờn sương khói
Giữa lưng chừng cây cối bạt ngàn xanh
VỌNG CỔ
5. Đường về Miền Trung loanh quanh, khúc khuỷu, ai có biểu ai đâu mà sao nặng trĩu ân … tình. Dải đất Miền Trung hay dải đất quê mình ?! Dải đất Miền Trung lũ chồng bão lũ, quạt đuổi gió lào canh giấc ngủ con thơ. Đường về Miền Trung như thực như mơ, nắng táp bờ vai, bụi cài mi mắt. Se thắt lòng ai mỗi lần trở lại, thương quá là thương dải đất kiên cường.
LÝ TRĂNG SOI
Ơi Miền Trung!
Dải đất kiên gan anh hùng
Vượt ngàn gian nan nắng mưa bão bùng
Lòng người kiên trung quyết không đổi dời.
Ơi Miền Trung!
Vượt qua bão lũ ra sức dựng xây
Người đi xa, nơi phương ấy có hay
Dải đất này đang thay đổi ngày đêm!
6. Dải đất Miền Trung kiên cường bất khuất, son sắt thủy chung để ai nhớ thương hoài.
Dải đất Miền Trung sợi chỉ kéo dài
Dẻo dai néo hai miền Nam – Bắc
Dải đất Miền Trung một lòng son sắt
Nối đất nước liền từ Bắc vào Nam!
Nữ: Mai khoe sắc vàng, rạng rỡ, chở bao tiếng nhạc lời thơ
Khắc ghi ơn Bùi Hữu Nghĩa, Thủ khoa, tên hiệu Nghi Chi Nam: Soạn tuồng Kim Thạch Kỳ Duyên, khắp nơi khen ngợi tài, tâm
Một đời thanh liêm, giúp dân, công minh, chính trực, hiền nhân. Nữ: Án xưa thăng trầm Láng Thé, phu nhân “kích cổ đăng văn”
Vĩnh Thông “quân tiền hiệu lực”, an nhiên bút mực đề thơ. Nam: Nay cháu con xa gần, xin kính dâng hương đèn
Nguyện cùng nhau, vạn đời sau, xứng cháu con tiền nhân.
HÒ NAM BỘ
(Intro tiếng đàn bầu chậm, từng tiếng một)
Nữ: Hò… ơ… Đồng Nai có bốn rồng vàng
Lộc họa, Lễ phú, Sang đàn, Nghĩa thi
Vĩnh Long có cặp rồng vàng
Nhất Bùi Hữu Nghĩa, nhì Phan Tuấn Thần (1) Nam: Ngày xuân nhạc lễ, trống lân
Lẫn trong hương khói… ơ… ờ…
VỌNG CỔ
1. Hò… ơ… Lẫn trong hương khói hồn thiêng xin… về. Trọn đạo phu thê, son sắt câu… thề, vượt vạn dặm sơn khê ra Kinh đô Huế, hiền phụ Nguyễn Thị Tồn đánh trống, đội đơn. Nữ: “Tiết phụ khả gia” về đến Biên Hòa, tuy cứu được chồng thoát khỏi án oan, nhưng hao tổn tâm can, lâm bệnh bất ngờ. Vợ vĩnh viễn lìa trần, chồng xa miền biên trấn.
DẶM
Nam: “Đất chẳng phải chồng, bao nỡ thịt xương gởi đó Nữ: Trời mà mất vợ, thử xem gan ruột mần răng!”(2).
2.Nam: Tư chất thông minh, nhà nghèo, ham học, từ nhỏ theo mẹ cha, phụ giúp nghề chài. Bè bạn cùng thôn mến đức mến tài, khuyến khích đỡ nâng, ra Biên Hòa học tập. Nữ: Chàng trai Long Tuyền quyết “nấu sử sôi kinh”, thầy chỉ dạy tận tình, trò tiến bộ rất nhanh, tham dự khoa thi Hương ở trường Gia Định. Nam: Danh tiếng vang xa khắp Nam kỳ lục tỉnh, hai mươi tám tuổi đời, thi đỗ Giải Nguyên.
LÝ TRĂNG SOI
Nữ: Ơi mùa xuân, muôn sắc hoa khoe màu
Dòng người ngược xuôi, khắp nơi xa gần
Nay về Cần Thơ, viếng thăm mộ người. Nam: Long Tuyền ơi! “chòm mây Ngũ Quý lấp trời bay” (3)
Từng đêm An Thới nhớ ai
Cho gởi lời thương tận Đồng Nai.
VỌNG CỔ
5.Nữ: “Nơi kinh quốc mấy hồi trống dóng, biện bạch này oan nọ ức, đấng hiền lương mắt thấy thảy đau… lòng”(4). Nào ngại hiểm nguy, dâng sớ trước sân… rồng. Hồi trống Tam Pháp Ty đi vào sử sách, nhắc con cháu đời đời giữ đạo tào khang. Nam: “Mình bịnh, ta không lo đặng thuốc thang; mình chết, ta không đặng lo chôn cất, ta nghèo, mình hay lo giúp đỡ, non sông cười ta chẳng xứng gọi là chồng.” (5)
6.Nữ: Công đức ông người đời sau tôn kính, gương hiếu thảo, hiền tài, nghĩa khí kiên trung. Cháu con về đây viếng khuôn viên khu mộ, trời Nam Bộ thanh bình, sạch bóng đao binh. Nam: Mảnh đất, ngôi trường, đại lộ gần xa, tạc dạ ghi ân, vinh danh Bùi Hữu Nghĩa. Phước Chánh bình minh, Vĩnh Thông xế bóng, Láng Thé đêm về nhớ dáng hình xưa. Nữ: Lưu Hữu Phước noi gương tài hoa, trí tuệ, Châu Văn Liêm can trường, học giỏi, nghĩa nhân. Đắc Nhẫn, Triều Dâng, Trần Kiết Tường… đề bút, cất tiếng hát lời ca bên sông Hậu hiền hòa.
ĐUÔI VỌNG KIM LANG
Nam: Giờ đây hương án, hoa đăng
Kính dâng lên bậc hiền nhân Nữ: Hương hồn người giờ nơi đâu
Dẫu cách xa… xin về chứng minh.
---------------------------------------------------- (1): Chính là Phan Thanh Giản.
(2), (3),(4),(5): Thơ, văn của Bùi Hữu Nghĩa.
Cần Thơ 06/01/2013
---------------------------------------------------------------------------
Bài ca này được HCV triển vọng Trần Hữu Trang năm 2012, nghệ sĩ Phương Anh và Hồng Thuỷ (Đoàn cải lương Tây Đô) Huy chương Đồng liên hoan Sân khấu cải lương chuyên nghiệp toàn quốc năm 2012 biểu diễn ngày 28.02.2013 - Nhân ngày giỗ và Khánh thành Khu mộ lưu niệm BÙI HỮU NGHĨA tại phường An Thới, quận Bình Thuỷ, TP Cần Thơ.
Hồng Thuỷ
Phương Anh
---------------------------------------------------------------------------
Nhờ MOD đem audio về WEB qua đường link TẠI ĐÂY
Vì thu "sống" lại bằng điện thoại nên có tạp âm, ACE "thông cảm".
Tối 28/02/2013 và sáng 01/3/2013 diễn tại Khu mộ tưởng niệm BÙI HỮU NGHĨA, sáng 01/3/2013 có truyền hình trực tiếp trên sóng THTPCT
Mẹ ơi mẹ về đi, chiều phủ kín hết rồi
Sông ngửa mặt lên trời thở từng hơi trắng
Ai gọi đò bơ phờ bên bến vắng
Mẹ về đi, trời lạnh, gió và sương
VỌNG CỔ
1. Sông ngửa mặt lên trời thở từng hơi trắng, ai gọi đò bơ phờ bên bến vắng, nắng đã tắt từ lâu mẹ vẫn chưa… về. Đêm xuống, sương giăng, giăng phủ bốn bề. Mẹ thắp hương cắm trước từng bia mộ, khói vẽ những con đường cát trắng làng quê. Hồn những chàng trai giờ ở nơi đâu, theo hương khói rưng rưng về với mẹ. Nén nhang cong, thêm một lần dấu hỏi, chim khách sau vườn thêm một lần “nói” dối!
2. Trăm mắt hương, trăm mắt người hoe đỏ, cuồn cuộn khói hương theo sương, gió la đà. Sờ soạn bàn tay, mẹ run run, di ảnh nó đây mà. Về nghe anh, một lần về bên mẹ, hóa chú cá ngày nào đợi mẹ dưới cầu ao. Về nghe anh, về với mẹ một đêm thôi, cho ngọn đèn dầu đỡ giật mình phụt tắt. Cho nồi cơm thêm một lần đầy đặn, cho đũa trong nhà một bữa được so thêm.
DẠ KHÚC
1. (+) Đêm
2. Nghĩa trang, khói sương
3. dâng tràn. Nhớ thương
4. phủ mờ sương khói, nhớ hay thương
5. phủ mờ sương khói (+).
6. Muôn ngàn hoa đua sắc
7. mùa xuân đang về
8. mẹ già dõi mắt
9. ngóng con mỏi mòn.
10. (+) Xin
11. các anh, các anh
12. hãy về hóa thân
13. lửa cười trong bếp, hóa mo cau
14. trưa hè quạt mát (+)
15. (+) Khói sương ơi
16. vương vấn chi, rời không đành
17. nhớ thương anh, mẹ bao ngày
18. gầy theo năm tháng.
19. Anh về bên thềm nhà xưa
20. (+) hóa Thạch Sùng
21. thưa mẹ đêm khuya
22. dẫu một lần thôi
23. cho mắt mẹ buồn vơi.
(Về vọng cổ)
6.
Đêm phủ kín rồi, gió lạnh khẽ từng cơn
Ngàn vong linh tượng hình trong nhang khói
Đêm nghĩa trang lặng thinh, đâu ai nói
Chỉ có gió thì thào cho dạ mẹ nao nao.
Chúc mừng tác phẩm của anh đã đoạt giải nhất.
Thông tin phía trên : nữ diễn viên trẻ Hồng Thủy của ĐCL Tây Đô đã đoạt HCB tại LH SKCL Chuyên nghiệp toàn quốc 2012 chứ không phải là HCĐ đâu anh.