GIỌT LỆ TÌNH
Em đã hứng giọt lệ tình rơi xuống
Thành vũng sầu trái tim uống niềm đau
Bao cay đắng chất lên nhau cuồn cuộn
Xoáy vào hồn từng dây muộn phiền khâu
Đêm về đêm cùng canh thâu tâm sự
Nỗi cô đơn chiếm ngự cả linh hồn
Trong thầm lặng héo mòn ngôn ngữ nhớ
Tưởng sẽ quên ai ngờ nhớ dập dồn
Tên của anh vẫn còn tồn trong trí
Xóa làm sao cho kết ý nghĩ thương
Chữ yêu anh vẫn còn vương chưa dứt
còn đậm đà trong tiềm thức yêu đương
Em biết mình còn tương tư còn vướng
Chưa thể rời bỏ được ngưỡng cửa yêu
Nên khổ đau ngày càng nhiều hơn trước
Giọt lệ tình thắm ướt nghẹn tiếng kêu
Em đã hứng sáng, trưa, chiều và tối
Giữa canh khuya cho đến mõi mệt nằm
Tịnh Tâm 27-09-10