Trang 34/122 ĐầuĐầu ... 24 30 31 32 33 34 35 36 37 38 44 84 ... CuốiCuối
  1. Duongtonhu
    Avatar của Duongtonhu
    Nhìn ACE ai cũng có nhà làm tui ghen tỵ quá , hỏng biết viết gì thôi thì DTN làm giống như Hiền gởi lên những vần thơ thẩn thờ của mình hé . Xem như là nhà của mình vậy . ACE ủng hộ hé !!!

    Thu

    Nghĩ gì trong tiếng thu rơi?
    Mà gom thu cất một nơi trong lòng!
    Cho đời cứ mãi long đong
    Lẻ loi một bóng mênh mông...thu buồn. (DTN)

    Thu buồn lạc bến đò ngang
    Heo may tiễn bước lá vàng qua sông
    Cuốn theo con nuớc lớn ròng
    Lênh đênh chìm nổi mãi không đến bờ. (Only)

    Khăn sương gói bến đò mơ
    Nghe đêm trở giấc đợi chờ mùa sang
    Mực nghiêng đổ... cúc óng vàng
    Trước sân ai vẽ cả ngàn lá rơi

    Giăng giăng mây khóc thay lời...
    Phân ưu: Ngưu Chức trọn đời xa nhau
    Sáng nay xối trận mưa rào
    Hồn thu chìm dưới lá màu hoàng hoa (Phuongxa)

    Thu về tím cả lòng ta
    Tím hoa khế rụng hiên nhà, góc sân
    Lối xưa ai đã dừng chân
    Để hương hoa bưởi bâng khuâng mơ màng

    Người đi lệ chảy hàng hàng
    Chẳng lần nhìn lại gốc bàng trơ vơ
    Đỏ au lá nhuộm đợi chờ
    Sau vườn xoan nở màu hoa tím buồn (Only)
    Trả lời với trích dẫn Trả lời với trích dẫn  

  2. The Following 11 Users Say Thank You to Duongtonhu For This Useful Post:

    chuvoicon (10-05-2012), Dương Thanh Ngọc (11-04-2018), HVCT (14-12-2012), ngocdiep1912 (18-07-2012), ngoctuyet (10-02-2013), Nguoi Sai Gon (02-08-2016), nguoiyeuvannghe (19-07-2012), PhanThanhPhong (29-05-2013), romeo (13-05-2013)

  3. Vô Trần
    Avatar của Vô Trần
    Nguyên văn bởi Scarlet
    Con người ít khi hài lòng với hạnh phúc mà mình đang có nên cứ tìm kiếm xa xôi...để rồi khi không còn gì trong tay thì lại hối tiếc...
    Sống thế nào? yêu thế nào? Mỗi người một quan điểm sống, quan trọng là đừng để bao giờ phải nói hối tiếc
    Thương nhớ cả nhà! Dạo này ít vào diễn đàn, ít tham gia hội họp nên càng thương càng nhớ cả nhà mình nhiều!
    Scarlet!
    Câu nói này của bạn rất hay. Ít ai bằng lòng với hạnh phúc hiện tại, chia sẽ cùng mọi người câu chuyện này.

    Chuyện tình giọt sương và con Nhện

    Trước miếu Quan Âm mỗi ngày có vô số người tới thắp hương lễ Phật, khói hương nghi ngút. Trên cây xà ngang trước miếu có con nhện chăng tơ, mỗi ngày đều ngập trong khói hương và những lời cầu đảo, nhện dần có Phật tính. Trải nghìn năm tu luyện, nhện đã linh.

    Một ngày, bỗng Phật dạo đến ngôi miếu nọ, thấy khói hương rất vượng, hài lòng lắm. Lúc rời miếu, ngài vô tình ngẩng đầu lên, nhìn thấy nhện trên xà.

    Phật dừng lại, hỏi nhện: “Ta gặp ngươi hẳn là có duyên, ta hỏi ngươi một câu, xem ngươi tu luyện một nghìn năm nay có thật thông tuệ chăng. Được không?”

    Nhện gặp được Phật rất mừng rỡ, vội vàng đồng ý. Phật hỏi: “Thế gian cái gì quý giá nhất?”

    Nhện suy ngẫm, rồi đáp: “Thế gian quý nhất là những gì không có được và những gì đã mất đi!”. Phật gật đầu, đi khỏi.

    Lại một nghìn năm nữa trôi qua, nhện vẫn tu luyện trên thanh xà trước miếu Quan Âm, Phật tính của nhện đã mạnh hơn.

    Một ngày, Phật đến trước miếu, hỏi nhện: “Ngươi có nhớ câu hỏi một nghìn năm trước của ta không, giờ ngươi đã hiểu nó sâu sắc hơn chăng?”

    Nhện nói: “Con cảm thấy trong nhân gian quý nhất vẫn là “không có được” và “đã mất đi” ạ!”

    Phật bảo: “Ngươi cứ nghĩ nữa đi, ta sẽ lại tìm ngươi.”

    Một nghìn năm nữa lại qua, có một hôm, nổi gió lớn, gió cuốn một hạt sương đọng lên lưới nhện. Nhện nhìn giọt sương, thấy nó long lanh trong suốt sáng lấp lánh, đẹp đẽ quá, nhện có ý yêu thích. Ngày này nhìn thấy giọt sương nhện cũng vui, nó thấy là ngày vui sướng nhất trong suốt ba nghìn năm qua. Bỗng dưng, gió lớn lại nổi, cuốn giọt sương đi. Nhện giây khắc thấy mất mát, thấy cô đơn, thấy đớn đau.

    Lúc đó Phật tới, ngài hỏi: “Nhện, một nghìn năm qua, ngươi đã suy nghĩ thêm chưa: Thế gian này cái gì quý giá nhất?”

    Nhện nghĩ tới giọt sương, đáp với Phật: “Thế gian này cái quý giá nhất chính là cái không có được và cái đã mất đi.”

    Phật nói: “Tốt, nếu ngươi đã nhận thức như thế, ta cho ngươi một lần vào sống cõi người nhé!”

    Và thế, nhện đầu thai vào một nhà quan lại, thành tiểu thư đài các, bố mẹ đặt tên cho nàng là Châu Nhi. Thoáng chốc Châu Nhi đã mười sáu, thành thiếu nữ xinh đẹp yểu điệu, duyên dáng. Hôm đó, tân Trạng Nguyên Cam Lộc đỗ đầu khoa, nhà vua quyết định mở tiệc mừng sau vườn ngự uyển.

    Rất nhiều người đẹp tới yến tiệc, trong đó có Châu Nhi và Trường Phong công chúa. Trạng Nguyên trổ tài thi ca trên tiệc, nhiều tài nghệ khiến mọi thiếu nữ trong bữa tiệc đều phải lòng. Nhưng Châu Nhi không hề lo âu cũng không ghen, bởi nàng biết, chàng là mối nhân duyên mà Phật đã đưa tới dành cho nàng.

    Qua vài ngày, tình cờ Châu Nhi theo mẹ lên miếu lễ Phật, cũng lúc Cam Lộc đưa mẹ tới miếu. Sau khi lễ Phật, hai vị mẫu thân ngồi nói chuyện. Châu Nhi và Cam Lộc thì tới hành lang tâm sự, Châu Nhi vui lắm, cuối cùng nàng đã có thể ở bên người nàng yêu, nhưng Cam Lộc dường như quá khách sáo.

    Châu Nhi nói với Cam Lộc: “Chàng còn nhớ việc mười sáu năm trước, của con nhện trên xà miếu Quan Âm chăng?”

    Cam Lộc kinh ngạc, hỏi: “Châu Nhi cô nương, cô thật xinh đẹp, ai cũng hâm mộ, nên trí tưởng tượng của cô cũng hơi quá nhiều chăng?”. Nói đoạn, chàng cùng mẹ chàng đi khỏi đó.

    Châu Nhi về nhà, nghĩ, Phật đã an bài mối nhân duyên này, vì sao không để cho chàng nhớ ra chuyện cũ, Cam Lộc vì sao lại không hề có cảm tình với ta? Vài ngày sau, vua có chiếu ban cho Trạng Nguyên Cam Lộc sánh duyên cùng công chúa Trường Phong, Châu Nhi được sánh duyên với thái tử Chi Thụ. Tin như sấm động giữa trời quang, nàng không hiểu vì sao Phật tàn nhẫn với nàng thế.

    Châu Nhi bỏ ăn uống, nằm khô nhắm mắt nghĩ ngợi đau đớn, vài ngày sau linh hồn nàng sắp thoát khỏi thân xác, sinh mệnh thoi thóp.

    Thái tử Chi Thụ biết tin, vội vàng tới, phục xuống bên giường nói với nàng: “Hôm đó, trong những cô gái giữa bữa tiệc sau vườn thượng uyển, ta vừa gặp nàng đã thấy yêu thương, ta đã khốn khổ cầu xin phụ vương để cha ta cho phép cưới nàng. Nếu như nàng chết, thì ta còn sống làm chi.” Nói đoạn rút gươm tự sát.

    Và giây khắc ấy Phật xuất hiện, Phật nói với linh hồn sắp lìa thể xác Châu Nhi: “Nhện, ngươi đã từng nghĩ ra, giọt sương (Cam Lộc) là do ai mang đến bên ngươi chăng? Là gió (Trường Phong) mang tới đấy, rồi gió lại mang nó đi. Cam Lộc thuộc về công chúa Trường Phong, anh ta chỉ là một khúc nhạc thêm ngắn ngủi vào sinh mệnh ngươi mà thôi."

    "Còn thái tử Chi Thụ chính là cái cây nhỏ trước cửa miếu Quan Âm đó, anh ta đã ngắm ngươi ba nghìn năm, yêu ngươi ba nghìn năm, nhưng ngươi chưa hề cúi xuống nhìn anh ta. Nhện, ta lại đến hỏi ngươi, thế gian này cái gì là quý giá nhất?”

    Nhện nghe ra sự thật, chợt tỉnh ngộ, nàng nói với Phật: “Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ!”

    Vừa nói xong, Phật đã đi mất, linh hồn Châu Nhi quay lại thân xác, mở mắt ra, thấy thái tử Chi Thụ định tự sát, nàng vội đỡ lấy thanh kiếm…

    -------------------------------------------------

    Câu chuyện đến đây là hết, bạn có hiểu câu cuối cùng mà nàng Châu Nhi nói không?

    “Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ!”

    Trong suốt đời ta, sẽ gặp hàng nghìn hàng vạn loại người.
    Để yêu một người thì không cần cố gắng, chỉ cần có “duyên” là đủ.
    Nhưng để tiếp tục yêu một người thì phải cố gắng.

    Tình yêu như sợi dây, hai người cùng kéo hai đầu, chỉ cần một người kéo căng hoặc bỏ lơi, tình yêu ấy sẽ căng thẳng hoặc chùng xuống.


    Vậy khi bạn đi kiếm người ở đầu kia dây, hãy cân nhắc. Hoặc bạn có quá nhiều sợi dây tình cảm, hoặc bạn cứ liên tục tìm cái mới, hoặc khi dây đã đứt, bạn không còn can đảm hay lòng tin, tình yêu để đi tìm một tình yêu mới nữa.

    Bất kể thế nào, khi sợi dây đó đứt, bạn chỉ mất đi một người không yêu bạn, nhưng người đó đã mất đi một người yêu họ.

    Mất một người không biết trân quý bạn, có gì phải buồn rầu?
    Bởi bạn còn cơ hội, một lần nữa, gặp người biết rằng bạn quý giá.
    Trả lời với trích dẫn Trả lời với trích dẫn  

  4. The Following 8 Users Say Thank You to Vô Trần For This Useful Post:


  5. xuan_0202
    Avatar của xuan_0202
    Bài của anh Vô Trần hay quá, ý nghĩa, sâu sắc quá, cảm ơn anh nhiều nhiều nha
    Trả lời với trích dẫn Trả lời với trích dẫn  

  6. The Following 3 Users Say Thank You to xuan_0202 For This Useful Post:


  7. xuan_0202
    Avatar của xuan_0202
    Nguyên văn bởi Scarlet
    Con người ít khi hài lòng với hạnh phúc mà mình đang có nên cứ tìm kiếm xa xôi...để rồi khi không còn gì trong tay thì lại hối tiếc...
    Sống thế nào? yêu thế nào? Mỗi người một quan điểm sống, quan trọng là đừng để bao giờ phải nói hối tiếc
    Thương nhớ cả nhà! Dạo này ít vào diễn đàn, ít tham gia hội họp nên càng thương càng nhớ cả nhà mình nhiều!
    Scarlet!
    Em nghĩ con người chúng ta không ai tránh khỏi đôi lần hối tiếc khi quyết định một điểu gì đó đâu chị Xuân.
    Có điều mình phải biết chịu trách nhiệm trước mọi quyết định của mình, nếu có phải hối tiếc khi đã quyết định một điều gì thì cũng đừng đổ lỗi do hoàn cảnh (nên bị "woảnh càng" ^^) hay do số phận rồi phủi trách nhiệm, bỏ chạy hay trốn tránh...(ngoại trừ một số trường hợp được gọi là số phận khi người đó bị bệnh down, bị thiểu năng, .. còn lại thì không gọi là do hoàn cảnh hay do số phận được).

    Em đồng ý với chị Xuân là mỗi người một quan điểm sống, tuy nhiên, sống thế nào cũng không thoát được một điều đó là trách nhiệm. Con người vốn dĩ muôn đời không thoát được sợi dây ràng buộc của trách nhiệm, trách nhiệm làm cha hoặc làm mẹ, làm chồng hoặc làm vợ, trách nhiệm làm con, làm anh, làm chi, làm em, trách nhiệm với vợ hoặc với chồng, với họ hàng, với bà con, với bạn bè...lớn hơn nữa là trách nhiệm với cộng đồng, với đất nước..
    Chữ trách nhiệm chỉ có 2 chữ thôi nhưng ...nó nặng ơi là nặng ...nhưng dù nó nặng đến đâu cũng phải gánh cho bằng được chứ không phải nói theo kiểu này " tui cảm thấy mệt mỏi quá cho tui thôi làm cha hoặc làm mẹ, hoặc làm vợ, hoặc làm chồng ....một thời gian đi rồi tui làm lại nha" ... thì ta nói ...không còn gì để nói luôn.....
    Vài suy nghĩ muốn chia sẻ cùng cả nhà (hôm nay em có vẻ lắm lời quá hả chị Xuân? hihi, nếu có gì không phải mong anh Như và cả nhà thông cảm bỏ qua nha).
    Trả lời với trích dẫn Trả lời với trích dẫn  

  8. The Following 8 Users Say Thank You to xuan_0202 For This Useful Post:


  9. Scarlet
    Avatar của Scarlet
    Em Xuân mình hôm nay hơi "nắm nời" nhỉ

    Chị hiểu em vì cũng có cùng quan điểm với em nhưng mà chị thấy em cũng hơi cực đoan và áp đặt quá đó nha!

    Đó là những gì mình nghĩ, những gì mình muốn nhưng đâu phải ai cũng nghĩ và có cùng quan điểm như mình đâu em. Thật ra đúng hay sai nó chỉ chính xác trong một hệ quy chiếu xác định mà thôi...

    Với chị, với em thì như vậy là đúng, với người khác có thể như vậy là không đúng...

    Chị không cổ súy cho những lối sống vô trách nhiệm nhưng mà thật sự nếu trong cuộc sống mà mọi người ràng buộc lẫn nhau bởi trách nhiệm, nó sẽ ngột ngạt lắm...và tạo thành một mớ đan xen chồng chéo phức tạp... Trách nhiệm là trách nhiệm với chính bản thân mình thôi em à!

    Vì đang ở trong nhà của anh DTN nên chị cũng thích nói về những chuyện như thế này...Anh trai của mình có nhiều quan điểm sống để mình học hỏi lắm đó
    Trả lời với trích dẫn Trả lời với trích dẫn  

  10. The Following 6 Users Say Thank You to Scarlet For This Useful Post:


  11. Thuong Tran
    Avatar của Thuong Tran
    Lâu Lâu có dịp mình bàn luận tí cũng vui mà..cứ nói thoải mái suy nghĩ của mình, anh Như hiếu khách lắm..ko có sao đâu, phải ko anh Như? Mấy anh trai nhà mình chắc triết lí sống cũng nhiều, chia sẻ cho em út nghe với.

    Đúng là cuộc đời này thật sự để sống sao cho vừa lòng mọi người thì cũng khó lắm. Miễn sao mình sống thấy vui vẻ , thoái mái và hạnh phúc là được. Mình sống cho chính mình và ko phiền lòng ai là ổn, khó tránh sao miệng lưỡi thế gian, miễn mình thấy việc đó ko sai là cứ sống, chứ sống mà cứ sợ cái này lo cái kia thì cả đời chả bao giờ được vui vẻ cả.
    Trả lời với trích dẫn Trả lời với trích dẫn  

  12. The Following 7 Users Say Thank You to Thuong Tran For This Useful Post:


  13. Scarlet
    Avatar của Scarlet
    Hôm trước xem 1 vở hài của hải ngoại, diễn viên Bé Ti có nói 1 câu thế này, nghe thì đơn giản lắm nhưng lại vô cùng sâu sắc! Mà đây cũng là quan điểm sống ở nước Mỹ:

    You're happy. I'm happy. We're happy...

    Bạn hạnh phúc. Tôi hạnh phúc. Chúng ta cùng hạnh phúc !

    Khi mình sống mà tôn trọng hạnh phúc của người khác thì bản thân mình sẽ thấy hạnh phúc.
    Cưỡng cầu thì khó có hạnh phúc.
    Một câu của anh DTN rất hay và rất mộc mạc như chính con người và cách sống của anh...Cho nghĩa là đang nhận !
    Trả lời với trích dẫn Trả lời với trích dẫn  

  14. The Following 5 Users Say Thank You to Scarlet For This Useful Post:


  15. Giang Tiên
    Avatar của Giang Tiên
    Giờ mới đọc thấy nhiều triết lý như thế này... Em chẳng hiểu gì cả.

    Đào bé bỏng trong đại gia đình, em chỉ biết mình thật lòng với những gì nên làm thôi.
    Trả lời với trích dẫn Trả lời với trích dẫn  

  16. The Following 3 Users Say Thank You to Giang Tiên For This Useful Post:


  17. Duongtonhu
    Avatar của Duongtonhu
    Mèn ơi! 2 ngày bận làm kg vào nhà được giờ vào thấy nhà mình đông vui hẳn ra hihihiii cám ơn mấy đứa em có lòng quan tâm anh Như mà bình luận sum tụ hihiiiiii
    Anh biết nói gì đây ta! cuộc sống muôn màu muôn vẻ, cứ đến với nhau bằng tấm lòng rồi chuyện gì tới sẽ tới chứ biết sao bây giờ hihihiii
    "Tình không muộn" một sáng tác rất hay của Hà Nam Quang nó nằm trong tập bài hát qui định của cuộc thi THTH Trà Vinh mở rộng 1999. DTN thích từng câu từng chữ trong bài hát nầy. Bỏ đi một thời gian tình cờ gặp chị Võ Tử Uyên hai chị em chia văn hát song ca. Chị Uyên đã viết lại bài nầy gởi tặng DTN. Trong bài hát ở nhịp 28 của câu 2 DTN đã lấy làm chữ kí từ khi CLS ra đời.
    Thấy cũng bình thường như bao chữ kí của các bạn khác thôi mà sao nhà mình xôn xao quá hihihiiii có nên xóa hong ta???
    Trả lời với trích dẫn Trả lời với trích dẫn  

  18. The Following 4 Users Say Thank You to Duongtonhu For This Useful Post:


  19. Duongtonhu
    Avatar của Duongtonhu
    Từ hôm sn đến giờ tự dưng lòng lo lo, sợ sợ...Tự dưng thấy mình già đi nhiều, mới đó mà mình đã 33 tuổi, 10 năm sau là 43 tuổi. Mười năm trôi qua rất mau, một đời người thật ngắn ngủi, đến ngày đó mình như thế nào ta? không tưởng tượng được một ngày đi làm về mà kg có má. Đầu óc lại suy nghĩ mong lung như thế đó hihihiiiiii Giờ, phải tận tụy với công việc, quí những gì mình đang có...Sống tốt, và sống thật tốt hơn nữa.
    Trả lời với trích dẫn Trả lời với trích dẫn  

  20. The Following 4 Users Say Thank You to Duongtonhu For This Useful Post:


  21. Koala
    Avatar của Koala
    Nhổ nước miếng ra nói lại đi nha, má thì lúc nào cũng ở trong lòng, làm sao mà không có được
    Trả lời với trích dẫn Trả lời với trích dẫn  

  22. The Following 3 Users Say Thank You to Koala For This Useful Post:


Trang 34/122 ĐầuĐầu ... 24 30 31 32 33 34 35 36 37 38 44 84 ... CuốiCuối
ANH EM CHANNEL