Bài tham gia cuộc thi viết cảm nhận:
“TÌNH YÊU” …ĐƯỢC ĐÁNH THỨC
Đã tròn tháng, ngày tôi biết đến ANHEM, biết đến diễn đàn cải lương số (cailuongso.com) trong lúc rảnh và phơi nắng tác nghiệp. Cũng từ đó, tôi biết rõ hơn về mình, về một thế giớ khác đang tồn tại trong con người tôi. Một sở thích, hay là đam mê gì đó…tôi loáng thoáng chưa hiểu hết được. Nhưng, tôi lại “ngộ” ra rằng, mỗi ngày dù sáng, trưa hay tối không “lích” chuột vào cải lương số…là thiếu thốn, là bức rứt.
1. Tôi dân biển, con trai xứ biển có cách sống xề xòa, không hình thức nhiều khi cũng đớp chát thẳng thừng, không ngại va chạm. Nhưng, lại dễ xúc động. Tôi yêu cải lương từ bé. Hồi lớp 5, đi học còn mặc nguyên bộ đồ tà lỏn..vì nhà nghèo. Tôi thích cải lương…giống gien của má. Má tôi sinh ra ở một làng chài, đời sống tinh thần của ngư dân gắn chặt ở Vạn (Nơi thờ cúng cá Ông – cá voi) – một tín ngưỡng độc đáo ngư dân vùng biển.
Ở Vạn, người ta hay tổ chức những nghi lễ thờ cúng vào mùa, có hát Bả trạo, hát bội, cải lương…Còn nhỏ xíu, nên lúc đó chỉ vì sự rực rỡ của quần áo, của những động tác vũ đạo..Khi gia đình chuyển vào Phan Thiết, má hay đi xem hát. Tôi đi theo và làm quen với cải lương từ đó. Lớn lên một chút, đi học và lao vào cuộc sống như những người bình thường khác để rồi…quên cải lương từ khi tốt nghiệp Đại học, cũng đã hơn chục năm rồi.
Đến giờ, khi đã 34 tuổi, tình yêu cải lương bất ngờ bị đánh thức sau nhiều năm tôi gắn mình vào những chuyến đi ở rừng, hải đảo xa xôi…Mấy chữ “ANH EM”, “cailuongso.com” đã giúp tôi có được những trải nghiệm thú vị. Tôi như được tự do trong sở thích của mình, tôi có thêm nhiều anh chị em, cùng vui, cùng chia sẻ, cùng góp ý…Lần đầu tiên, tôi nhận được điện thoại của Hoanghon, nói chuyện với Thuongtran, Dohoang, anh Huutienvl, lamhuutang, Giang tien…ấm áp và nhiệt thành quá.
Một tháng được cùng với anh em trong cailuongso, tôi chưa đóng góp được gì cả, có thể đó là thiếu xót, cần phải khắc phục. Tôi cũng cảm ơn MEM, luôn hỗ trợ khi những lần đầu tiên vào diễn đàn hay mắc lỗi, MEM nhiệt tình hướng dẫn, anh Huutienvl cũng vậy. Tôi ngưỡng mộ “Tía” – anh Mười Cường, chưa nói chuyện trực tiếp lần nào. Nhưng khi xem clip về bữa tiệc kỳ Off 21 vừa rồi, tôi xúc động…vì tình cảm anh em dành cho mình. Xin trân trọng đều đó.
2. Hơn ai hết, tôi ngưỡng mộ anh em (không nịnh đâu àh). Nói thiệt. Vì Phannhan thích mục đích cuối cùng mà diễn đàn anh em hướng đến, thích nghĩa cử mà mấy chục con người góp công sức để tạo dựng: vì những người lao động nghèo, thích cách ươm mầm cho niềm đam mê lương cho thế hệ trẻ…Tôi cũng đi nhiều, tôi hiểu rõ đời sống tinh thần của người dân lao động…Họ thiếu thốn về đời sống tinh thần, thiếu lắm..Có yêu thích đến mấy đi nữa, cơ hội đến được nhũng show diễn của nghệ sĩ không phải ai – những người lao động nghèo cũng xem được. Vậy mà, anh em mình đã làm được, trong suốt 2 năm qua. Tại sao, người “lạ hoắc” như phannhan lại không cảm phục.
Tôi ngưỡng mộ anh Mười Cường, qua anh em tôi biết được “Tía” lớn tuổi, nhưng lúc nào cũng sát cánh với anh em, dù mưa, dù nắng, dù một mình phải vật lộn giữa đêm với đủ thứ đồ đạc lĩnh kỉnh, dù áo ướt sũng và lạnh vì mưa sau đêm diễn. Anh vẫn cười. Hôm tôi nhìn bức ảnh ở kỳ OFF 21 ở Dĩ An. Cái thun, cái quần tây cũ và đôi dép nhựa của anh, tôi thấy mình nhỏ bé trước những gì anh dành cho câu lạc bộ. Một ngày không xa gặp mặt, xin được uống với anh 3 ly rượu để tỏ lòng, quý trọng anh (Chỉ 3 ly thôi, tửu lượng em không nhiều). Với anh em, tôi xúc động trước cái lo toan: quần áo, dàn dựng, ý tưởng trước mỗi kỳ Off.
Và bây giờ, được ANHEM nhìn nhận là thành viên, được cùng tham gia thảo luận, chia sẻ tình cảm, được góp ý từng ngày..nghĩa là tôi đang từng bước “xây” cho mình một căn phòng nhỏ trong ngôi nhà cải lương số. Hai năm không phải khoảng thời gian dài để nói là đủ cho một “tình yêu” làn điệu quê hương. Càng quá ngắn, để mấy chục con người từ nhiều nơi, từ nhiều vị trí, công việc trong xã hội để chia sẻ với nhau mọi thứ. Có lúc hục hặc nhau vì chưa hiểu ý, nhưng cũng vì ANHEM, vì hai chữ “mộ điệu” lại quây quần bên nhau, cùng nói, cùng cười, cùng hát lên những giai điệu ngọt ngào của quê hương.
Cải lương xuất phát từ sự chân chất, và anh em trong cailuongso.com cũng đến với nhau bằng tình cảm chân thành. Mọi thứ không thể “cân, đo, đong, đếm” bằng vật chất. Chỉ biết rằng, tôi phải có trách nhiệm cùng với ANHEM duy trì và phát triển cailuongso, vun đắp cho “ngôi nhà” nhỏ không thiếu vắng tiếng cười. Cảm ơn cailuongso, cảm ơn ANHEM cảm ơn vì đã cho phannhan một mái ấm để yêu thương cuộc sống này.
PHANNHAN