Tôi là con út trong một gia đình có 9 thành viên, ba mẹ, 1anh trai, 5 chị gái và tôi. Quê tôi ở miền tây, cái noi cải lương. Cả nhà đều mê nghệ thuật này, dĩ nhiên không ngoại trừ tôi. Nhưng những người trẻ có sở thích giống tui thì hiếm lắm hay nói theo dân miền tây là "kiếm đỏ con mắt". Bạn bè ở lớp học phổ thông thì hay chọc ghẹo cái niềm đam mê khó đụng hàng của tôi, có thằng bạn thân còn bảo tôi là người cuối cùng của thế kỉ. Tôi cười, nhưng tôi buồn...
Ngày đó, tôi ít nói cho ai biết về điều này, tôi sợ mọi người sẽ cười tôi là người nhà quê!... Tôi cũng thích nghe nhạc trẻ, và đặc biệt là nghe ai hát tôi cũng thích, tôi thích nhất là có người hát cho tôi nghe, vì như thế tạo cho tôi một cảm giác rằng tôi được quan tâm.
Tôi vẫn hy vọng một ngày nào đó sẽ có một người vì tôi mà tập ca vọng cổ và hát cho tôi nghe bài hát tôi thích nhất...
Tôi biết nếu tôi sinh ra trong một gia đình khác, có thể tôi sẽ không yêu cải lương. Ngày nhỏ, ba má ru tôi bằng tiếng ru ngọt ngào, êm ắng... lớn hơn thêm một chút, tôi có thể ngồi cùng xem cải lương với cả nhà... Lớn hơn chút nữa, thay vì bạn bè tôi nghe ca nhạc, xem hip-hop, tôi chỉ được xem "vầng trăng cổ nhạc" hoặc học bài. Ba không cho phép tôi xem phim tình cảm hay ca nhạc có kèm vũ đạo... Chất cải lương, điệu hò xàng, xê, liu, cống, rồi sáu câu rao đờn vọng cổ ngấm vào trong máu và trở thành một phần cuộc sống của tôi từ đó...
Rồi tôi xa nhà học đại học, tôi nhớ nhà, tôi khóc... tôi nhớ những hôm tôi cùng ngồi xem cải lương rồi nói cho ba nghe hôm nay đài hát "tình mẫu tử", hay nói với má rằng hôm nay cải lương có nghệ sĩ Vũ Linh... tôi bắt đầu đi tìm những tuồng cải lương má thích, những giọng ca vàng ba hay nghe, tôi thấy vui và bắt đầu nghĩ tới ngày về nhà, sống lại những giây phút ngày nào... tôi chợt nhận ra rằng tôi yêu cải lương vì tình yêu đó là một phần trong tình yêu gia đình vô tận của tôi...
Hôm, bạn bè yêu cầu tôi hãy ca vọng cổ, tôi hạnh phúc lắm, vì đã có những người bạn lắng nghe tôi, cảm giác được sẻ chia thật kì diệu...
Và điều đó giờ đã trở thành động lực mạnh mẽ vô hình cho tôi bước tiếp, cho tôi bớt lẻ loi trên con đường tôi đã chọn...
ý, cô Tiên (thiên thần tuyết) mang ông già noel đến cho em, mà cô Tiên xinh đẹp mang cả 1 cặp đôi luôn chớ. công nhận, ông già bà già noel này dễ thương nhí nhảnh ghê nơi
EM CÁM ƠN CHỊ TIÊN NHIỀU NHIỀU NÈ, CHÚC CHỊ GIÁNG SINH VUI VẺ, ẤM ÁP CHỊ NHÉ!
P/S: chân em nhiêu đây đủ xài rồi hen chị, em cũng ko cầu dài thêm đâu, chỉ xin ông già noel cỡ đôi giày tấc rưỡi nữa là vừa rồi hé chị
nín nín út cưng, chị xương xương nhìu hen, tại người xấu chứ đâu phải tại cưng dìm phải hôn kekkekkekke
hnay ko chụp ngoại cảnh "hình cưới" được rồi kakkakkakka, thôi để dành dịp khác mần hâm nóng vậy
nhớ nhỏ bạn chị thấy mấy hình bên facebook mà vô chát cứ trách chị lấy chồng ko mời nhỏ, chị nói hổng phải và giải thích mà nhỏ nhứt quyết ko tin, cứ nói đám cưới chị mời nguyên gánh hát dìa nhà hát
kakaka, vậy là bạn chị tưởng chị cưới LH Romeo hả , trời ơi tức cười quá, nhưng đúng là như vậy cũng có thể gây hiểu lầm đó, mốt chụp ngoại cảnh post lên nữa là mấy bạn chị nghĩ là chính xác luôn . Hình lãng mạng còn trong máy anh Như, mốt em up lên FB và tag chị vô nữa nha, hihi
suỵt!!! chị ấy nghe chị ấy giận à cưng kkakakkak
nhưng tại cái hình sờ sờ vậy mà chị đâu có chê đâu hén, ai hiểu sao thì hiểu hén, tại bình thường "chị ấy" hay tự tin mình đẹp lắm, lâu lâu cho xuống sắc bớt i cưng
facebook chị thì cưng cứ tag thoải mái, vì nhà đã rụi từ lâu òi nên ko sợ cháy đâu cưng, hihii...
nhớ lô hình vừa rồi, vừa mặc đồ giống cô dâu_chú rễ, vừa có hình khách khứa ăn khuya, quậy tưng bừng nên chị nói cách nào nhỏ bạn cũng ko tin kekkekeke, làm đc 1 phen cười lộn ruột, xong ngẫm lại thấy nhỏ suy nghĩ cũng logic thiệt
Dạ em cũng định nói luôn, nhìn quá logic của một đám cưới, đã vậy chị Vi còn bận đồ vàng nổi chói lóa luôn .. Bàn ăn quá trời, khách khứa tấp nập, âm thanh và sân khấu hoành tráng. Cô dâu và chú rễ xứng đôi vừa lứa nữa, thôi khỏi giải thích với bạn đi chị ơi, hehe !