Giang Tiên ơi hỡi Giang Tiên
Những ngày mới gặp Nguyễn Hiền chẳng quên,
Lạ lùng từ những cái tên,
Nhờ Tiên cởi mở mới nên thâm tình.
Lắm khi thấy cũng bực mình,
Nhưng rồi nghĩ lại, thiệt tình thương ghê!
Cải lương sân khấu Tiên mê,
Đờn ca Tiên diễn, cười chê chẳng màng. "Lon ton" ai đặt cho nàng?
Nhí nha nhí nhố cả làng cùng vui.
Bích Vân vai diễn ngậm ngùi, Chung nương tình hận chôn vùi lãnh cung. Giọt sầu ải nhạn mông lung, Chiêu Quân vì nước chữ trung vẹn tròn. Thanh Đề tội lỗi tày non,
Đày nơi địa ngục, nhờ con thoát nàn. Thái Chân bên cạnh Minh Hoàng
Gây bao sóng gió bởi chàng Lộc Sơn.
Tôi còn muốn tỏ nguồn cơn,
Những gì tôi biết còn hơn thế này.
Nhưng tôi đành phải chia tay,
Ý còn, lời cạn, giải bày làm sao?
Thôi đành nói tiếng xin chào,
Chúc cô hạnh phúc, cô đào Giang Tiên!
Sau chia tay con gái thường cười nhiều hơn!
Nhìn xinh hơn lúc đang yêu!
Tập trang điểm nhìn baby dễ thương!
Tăng cân nhìn bụ bẫm hơn!
Biết đùa trêu lại những người con trai tán tình họ . . . nhưng ko bao giờ nhận lời yêu!
Tung tăng dạo chơi cùng đám bạn!
Dường như con gái ko hề đau khổ khi chia tay tình yêu đó!
Nhưng sự thật. . . . . . . . . . .
Con gái cười nhiều vì họ đã khóc quá nhiều, nước mắt chảy ngược vào trái tim họ!
Những lớp phấn con gái đánh lên khuôn mặt mình để che giấu đi khuôn mặt nhợt nhạt, đôi mắt thâm quầng sau nhiều đêm ko ngủ vì nhớ ai!
Họ bụ bẫm vì họ ko bướng bỉnh ko làm theo những lời dặn "em ăn nhiều đi nhìn em ốm lắm", họ lẳng lặng làm theo những lời dặn dò ấy dù lời nói chỉ là trong quá khứ!
Họ trêu lại những con trai ấy vì họ cần những người bạn và họ ko muốn bị cô độc hơn nữa trong cuộc sống của mình! Những lúc ấy họ yếu đuối lắm! Và dù cho có mạnh mẽ đến đâu thì con gái vẫn cần một bờ vai để dựa vào! ♥
THANH DAO: nhìn mặt em vầy... chị có nghĩ em đã từng làm cả ngàn bài thơ không chị. bài nào cũng dài mấy trang đó. Tại hồi nhỏ viết nhật ký bị ba đọc lén hoài, nên làm thành thơ chỉ có mình hiểu, ba đọc cũng không sao.