Rong Con vừa phát hiện một chương trình phóng sự rất hay– Ký ức Miền Tây. Chương trình được phát sóng tối chủ nhật hàng tuần trên kênh VTV Cần Thơ nên muốn giới thiệu đến với AE để tìm lại ký ức tuổi thơ của mình.
Dù có đi đâu về đâu thì những kí ức thời tuổi thơ khó phai mờ trong tâm trí của mỗi người con khi được sinh ra và lớn lên ở mảnh đất Miền Tây. Ký ức không lùi xa, nhưng giờ bạn và tôi lại xa vùng quê yêu dấu, xa cái tết súng sính trong bộ áo mới để dành; xa những hòn bi nho nhỏ; xa chiếc xuồng ba lá trên sông; xa nồi canh rau má, cháy bếp sau nhà; hay cái đám cưới quê nhộn nhịp,…..Tất cả chúng ta sẽ được tìm lại từ chương trình Ký Ức Miền Tây.
Trong diễn đàn của mình AE ở miền tây cũng nhiều lắm thì phải. Hy vọng AE sẽ có những phút đồng cảm với RC khi xem chương trình này.
Mời mọi người xem clip với chủ đề - Mù U Quê Ngoại
The Following 2 Users Say Thank You to tường vi For This Useful Post:
MEM
Nguyên văn bởi xuanphu
Kó ghé qua Long Xuyên thì cứ "O LA" cho em nghe anh Điệp ! Ờ dưới này thì không có gì để đãi chỉ có mấy món "RẮN RÍT" , "Rằn Rúa " hầm xả hay nướng thôi ạ !
Trời, gì chứ mấy món này Mem khoái lắm nè! Mà ko biết có cơ hội đi để thưởng thức ko nữa! hihi
The Following 3 Users Say Thank You to MEM For This Useful Post:
xuanphu
Có dịp thì cứ ghé nhá anh Mem, hai anh em mình sáng làm cái lẩu "dzắn" (rắn)....uống "dzụ" (rượu) dzắn ...chiều thì ăn chuột đồng nướng lá lốt, tối thì ăn cháo cóc ...(món này bi giờ hơi bị hiếm...)
The Following 3 Users Say Thank You to xuanphu For This Useful Post:
MEM
Ôi, nghe toàn món khoái khẩu mà Mem đã một thời khoái và ghiền á. Lâu quá ko có được thưởng thức rồi.
Ngày xưa ta nói, khoái nhất là mưa xuống, cóc bắt cặp kêu vang dậy cả mấy cái mương. Lấy đèn pin đi soi cóc, ếch phải nói đã luôn á. Còn chuột thì hay đi leo dừa, rắn thì thi thoảng mới có và đa số là rắn bông súng ko à, chứ rắn hổ hành, hổ mang thì lâu lâu mấy anh mới bắt được, mình ké thôi. hihi
The Following 3 Users Say Thank You to MEM For This Useful Post:
Nguyễn Ngọc Điệp
Nguyên văn bởi xuanphu
Kó ghé qua Long Xuyên thì cứ "O LA" cho em nghe anh Điệp ! Ờ dưới này thì không có gì để đãi chỉ có mấy món "RẮN RÍT" , "Rằn Rúa " hầm xả hay nướng thôi ạ !
Cảm ơn tấm lòng của xuanphu, có dịp Điệp sẽ thưởng thức ^!^
Mà như vậy là "quá có" rồi A, có nhiều là đằng khác, chứ sao mà "không có" được
Mới nghe đã thấy thèm rồi
Nguyên văn bởi tường vi
coi bộ anh Điệp phải mua cuốn sổ dày dày một chút
Hi, hy vọng là vậy Vi ơi, nghĩ không thôi cũng vui rồi ^^
Nguyên văn bởi rongcon
Ngoài mấy món trên, Rong Con nhớ là có ca tra, cá basa nhiều lắm mà anh xuanphu? hiii
Mấy món đó Anh cũng không có ngại như một số ngừ khác rongcon ơi, làm luôn E
The Following 4 Users Say Thank You to Nguyễn Ngọc Điệp For This Useful Post:
tường vi
... có mảng kí ức chợt tràn về... trên con đường quê thân thuộc...
còn nhớ, lần đầu tiên khi tôi nghe "em đi trên cỏ non" có một đoạn rằng: nhưng em không thể quên cây cầu dừa mưa rụng giọt mưa. Cha đưa em đi học, ngôi trường xa. Đôi chân em bé nhỏ, sợ lấm bùn cha ngồi xuống cõng em, cha nói cỡi ngựa ngựa phi. , bất chợt thấy đâu đó bóng hình ba - con trong đó.
... ôi cái ngày xưa còn nhõng nhẽo, còn ba đưa đi học, còn nũng nịu ba khi dép con lắm bùn, ba ngồi xuống lau lau đôi dép, rồi ba cười: "được chưa cô nương?"...
rồi cái ngày con lớn hơn chút xíu, con tự lái xe... đạp đi học, cũng vẫn một quãng đường sìn lầy, rồi một đoạn đường đá đỏ, mới tới được ngôi trường tuổi thơ. Ngày mưa, ba phải một tay rinh chiếc xe đạp mini, một tay ôm cái cặp cho con! ba cũng không quên quay qua dặn con " đi từ từ, ba chờ!", vậy đó mà đi cũng hổng xong, có bữa trượt chân té, phải về nhà thay đồ, trễ học, mít ướt hết cả buổi. Tại ba không hà, tại nhà mình nằm chi tuốt trong cái đường làng lầy lội này, làm con đi học lúc nào cũng tèm lem, tuốt luốt...
rồi con lớn thêm xíu nữa, học cả tuần liền trên thị xã; ngày thứ 7, chủ nhật mới về nhà, vậy mà cũng chẳng tránh được đoạn đường lầy lội mùa mưa... ba đi đón, vì ba biết con sợ ma, con sợ sìn; và cũng vậy, ba rinh chiếc xe, con ôm cái cặp (vì giờ con lớn rồi mà), con xách đôi giày, con xắn ống quần đi sau lưng ba... hình như xe mặc - tin nó nặng hơn xe mini hả ba?... vì đi sau lưng ba, con thấy ba phải để chiếc xe xuống nghỉ xã hơi mấy lượt, ba con mình mới về được đến nhà...
... con đường làng ngày đó bây giờ thay bằng con đường bê - tông cũng mấy năm rồi ba nhỉ? chắc vừa hơn mấy năm con xa nhà, xa ba, xa má học đại học. Con đường bữa nay không những không còn sìn lầy, mà còn có điện sáng nữa, chắc cũng lâu lắm rồi, con không còn đạp xe đạp, và cũng lâu lắm rồi ba không còn cõng chiếc xe của con...
... chiều chiều, ba hay nhìn con đường bê - tông trước ngõ... ba vui vì con đường mơ ước của con, hay ba buồn về con đường kỉ niệm... không, ba đang chờ chị em con trở về...
-dạ, con về chứ, nhưng những lúc con chưa về, ba nhớ nhen ba, ba nhớ dặn má nữa... đường bê - tông mùa mưa rong trơn lắm, ba má nhớ đi từ từ thôi nha, chờ con nữa!..."
The Following 5 Users Say Thank You to tường vi For This Useful Post:
MEM
Đọc những ký ức về con đường quê của em thấy dễ thương và thấm đẫm tình gia đình, cha con hén.
Mong là "con sớm về" để ba mẹ khỏi sớm hôm trông ngóng nhen. Biết đâu lại dẫn thêm về cho ba mẹ anh chàng nào đó nữa để khi ba mẹ tóc bạc da mồi, thấy yên tâm vì trên bước đường đời sắp tới, con gái bé nhỏ ngày nào có bờ vai nương tựa lúc "mưa rụng giọt mưa", hé em!