Tiền!!!
Tác giả : NS Linh Vương
(Nói: )
Sách khổng Thánh dạy rằng: “Tiền tài như phấn thổ, nhơn nghĩa tựa thiên kim. Nhưng đó là lời giáo huấn của Thánh hiền đặt ra, để tiêu biểu cho sự khinh tài trọng nghĩa. Chớ thật ra, tiền có sức mạnh làm cho con người đổi vời tâm địa, tiền có tài khiến thiên hạ bội bạc bất nhân. Có hạng người vì tiền mà mất nết hư thân, cũng có kẻ vì tiền mà lăn vào tội ác…
(Vọng cổ)
1) Tiền có mãnh lực khiến xui cho tình thương tan nát, tiền có khả năng làm cho đạo nghĩa… suy… đồi.
Tiền giúp ta cao sang hay khiến cho ta quên đi đạo nghĩa con người.
Tiền thường khiến cho người đời làm điều bất chính, nhưng ai cũng lặn lội tìm tòi nát trí khổ thân.(+)
Những ai đua chen theo bạc tiền, thì khó vẹn được chữ nghĩa chữ nhân.
Còn giữ câu đạo đức chơn hiền, thì bạc với tiền không bao giờ lui tới…
2) (10N) Nhân tình thế thái ngày nay, người đời thường nói :
Có tiền dù xấu cũng xinh,
Không tiền dù tốt họ cũng khinh thân hèn.
Có tiền dù xấu cũng khen,
Không tiền danh cũng như sen trong đồng.
Thế nên lắm kẻ thay lòng, lắm người phản chủ chạy theo kim tiền.(+)
Anh em giành của đoạt điền.
Bạn bè bội tính chỉ vì tiền mà ra… tiền ơi!
Mi có biết chăng, cũng chỉ vì tiền mà luân lý đạo hằng phàm suy…
3) (8N) Có tiền, kẻ tiểu nhân cũng lên bực thượng tân sang cả, người quân tử không tiền thế tình thiên hạ cũng rẽ khinh.
Tiền có tài đổi nhục làm vinh, tiền có sức mạnh biến đen thành trắng.
Bởi có câu: “Phú quí sanh lễ nghĩa, bần cùng sanh đạo tặc” tiền…hahaha!
Tiền là sức sống của thế nhân, nên lắm kẻ chạy theo tiền mà chẳng kể gì tội ác.(+)
Người ta khổ sở tạo ra đồng tiền nén bạc, mà chẳng bao giờ suy nghĩ trắng đen.
Tiền ơi! mi có tài chi, mà thế nhân say đắm quên mình?(+)
(Nói: )
Trên dương thế… vô tiền thì tắc tử, người trần gian Hữu bạc thì tắc sanh.
Tiền không quí báu chi mà thiên hạ mãi giựt giành, tiền không có tài phép chi, mà người đời vẫn lụy cầu ngưỡng vọng…
(Vọng cổ)
4) Nhưng người trên dương thế trót sinh ra trong hoàn vũ, thì dù muốn dù không cũng chẳng ai vượt qua hai chữ… kim… tiền.
Trừ ra những hạng thanh cao đạo đức chơn hiền.
Họ chỉ thấy đời người là kiếp sống tạm, và đánh giá kim tiền như đám phù vân.(+)
Có hạng người mượn cảnh Phật làm thế dung thân, lợi dụng lòng dân tới quyên tiền góp của.
Chốn thiền môn mà tiền còn đeo đẳng, thì hỏi thế nhân làm sao thoát khỏi chữ kim tiền.(+)
5) (11N) Đời người chỉ có ba vạn sáu ngàn ngày, mà sao nhân thế họ vẫn thẳng tay tung hoành?
Nếu ai giàu nghĩa nhân thì nghèo khó bạc tiền.
Như Huỳnh Công Tấn tham giàu bất nghĩa, sát hại đồng bào phản nước theo Tây.(+)
Còn Trương Quan Ngọc tham sang bất trung, bắt vua nạp cho lũ loạn thần tặc tử.
Vì tiền mà bao kẻ vong ân, vì tiền lắm kẻ hư thân vô nghì.(+)
6) (4N) Tiền, tiền có mãnh lực làm cho người đời phải lặn suối trèo non, tiền khiến cho vợ hiền sanh dạ bỏ con.
Tiền là mãnh giấy vô tri, được người đời in màu vẽ số.
Thế mà tiền (hớ!) tiền khiến cho lòng người thay đổi, tớ phản thầy tôi lại bất trung.
Vợ bỏ chồng quên chữ thủy chung, tôi phản chúa quên điều nhân nghĩa.
Tiền làm cho người đời vô ân bất hiếu,
Lìa bỏ quê hương quên nghĩa quên tình.(+)
Nếu muốn vững bước trên đường lành, thì hãy đem đạo đức chơn thành dẹp tiền qua một lối!
Còn nếu bị sự sai khiến của đồng tiền… thì khó lối ngừng được dạ từ lương.(+)