HUYỀN TRÂN CÔNG CHÚA
Tác giả: Viễn Châu
Trình bày: Út Bạch Lan, Thành Được
Thơ:
Nữ:
Sương khuya nhỏ giọt mờ sông núi
Nhịp trống cầm canh dẫn núi đồi
Mỗi bước vu quy trời đỗ lệ
Núi rừng nức nở gió mưa rơi.
(Nói) Trời, Trần Khắc Chung dũng tướng.
Nam: Phải, Trần Khắc Chung đã vượt muôn dặm đường xa nắng gió, để đuổi theo đoàn xe giá của quân Chiêm.
Nữ: Tướng quân đến đây để làm gì?
Nam: Để được nhìn tạng mặt ai ở cuối biên cương, rồi vĩnh viễn người đi kẻ ở
Ngâm:
Nữ:
Tôi đi buồn lắm tướng quân ơi
Một bản tình ca lỡ nhịp rồi.
Một đóa hoa xuân vừa rã cánh
Đời còn dang dở, lệ còn rơi.
Nam:
Thư phòng khi trống trở sang canh
Tôi gọi tên ai biết mấy lần
Giục gió buông cương ngoài hiến địa
Mong nhìn tạng mặt của Huyền Trân.
VỌNG CỔ (Câu 1):
Nữ: Tướng quân ơi xin người đừng gọi tôi là Huyền Trân công chúa. Mà hãy gọi tôi là một loài hoa sắp đến hồi tàn tạ bởi nắng mưa sương gió Chiêm… thành. (-)(-) Còn một đêm nay để trút cạn thâm tình. (+) Mai tôi đi mang theo nhiều tủi hận, lệ ngập ngừng nhỏ xuống đọng rèm mi. (SL) Lần cuối cùng mình nói tiếng chia ly, rồi ngày mai cách biệt đôi đàng. Xác thân dù vùi lấp ở Chiêm bang, nhưng hồn vẫn còn mơ nẻo về cố quốc./-
Nam: Công chúa ơi sự hy sinh của công chúa thật vô cùng cao cả, nhưng biệt ly này tan tát dạ hùng anh.
Câu 2:
Nữ: Tướng quân ơi hai châu Ô, Lý vuông ngàn dặm nỡ để cho gái Huyền Trân di hận đến muôn đời. (-)(-) Nói tiếng chia phôi sao cảm thấy nghẹn lời. (+) Thôi thì cái thuở ban đầu lưu luyến ấy, tôi nhớ bên lòng mãi mãi chàng ơi. (SL) Đừng vì nhau mà giọt lệ đầy vơi, ngày tái ngộ cầm bằng như giấc mộng. Nơi cố quốc với năm tàn tháng lụn, xin ai đừng tưởng nhớ một Huyền Trân./-
Nam:
Huyền Trân ơi, một phương trời có bông hoa rụng
Gói kín thương sầu chuyện lứa đôi.
NAM AI:
Nữ: Tướng quân ơi xin ai đó hãy lau giùm tôi mắt lệ rồi đừng thương đừng nhớ kẻ ra... đi.
Thăm thẳm cách biệt quê nhà
Tàn đời hoa,
Để cứu vạn sơn hà,
Lệ ngập ngừng trên mỗi bước vu quy
Sầu mà chi, thương nhớ nữa mà chi
Hãy cạn tiếng phân kỳ
Rồi mỗi kẻ một đường đi.
Nam:
Huyền Trân ơi đừng oán hờn định mạng
Người ra đi cho non nước thanh bình
Đem an vui cho mấy vạn dân lành
Nên đành chịu hy sinh./-
Nam: (Nói) Tiếng chiêng, tiếng chiêng âm u từ xa vọng đến, đoàn xe giá đã bắt đầu rộn rịp. Dạ, thần là Trần Khắc Chung mạt tướng, xin nghiêng mình làm lễ tiễn công nương.
Nữ: Trời ơi phút cuối cùng của công chúa Huyền Trân còn nhìn thấy núi sông Nam quốc.
Nam: Huyền Trân ơi sau khi người đi rồi ở đây có kẻ…
Lạnh lẽo còn hơn lạnh gió đông
Sầu lên gối chiếc, quạnh thơ phòng
Gục đầu bên áng, tay lau lệ
Nhắc chữ ân tình thẹn kiếm cung.
Nữ:
Một cuộc từ ly nói nghẹn lời
Đau lòng tôi lắm Khắc Chung ơi
Mưa thu biên giới buồn hiu hắt
Dứt tiếng chia lìa, lệ thấm rơi.
(Nói) Thôi vĩnh biệt.
VỌNG CỔ (Câu 4):
Nam: Huyền Trân, Huyền Trân ơi hãy để cho tôi nói hết tiếng chia ly giữa đêm mù xa tuyết phủ. Trong khi tôi ở đây sẽ âm thầm nuốt lệ tiễn người đi biền biệt mấy phương… trời. (-)(-) Tức tưởi làm sao không nói được nên lời. (+) Trên tuấn mã lên đường ra biên ải, chuyện ân tình kể lể một lần nữa thôi. (SL) Nàng là của tôi mà bây giờ của ai đây? Nhiều ước hẹn để bây giờ dang dở. Bướm còn đây mà hoa đà có chủ, chịu đựng làm sao cảnh mưa gió tơi bời./-
Nữ:
Khắc Chung!
Khắc Chung ơi mảnh tình ví sẻ làm đôi nửa.
Nửa chôn quê người, nửa cố hương.
Câu 5:
Nam: Tôi muốn tuốt thanh gươm để giữ gìn quốc thể, nhưng trời ơi sự thể đã an bày. (-)(-) Kìa là rượu hoàng hoa, vơi cạn mấy đêm rồi. (+) Thôi thì Huyền Trân ơi người hãy đi đi, hãy đi đi, (SL) đi cho trọn chữ hy sinh, để vẹn bề hiếu nghĩa. Huyền Trân ơi sơn hà Nam quốc kể từ đây vĩnh viễn mất em rồi./-
(Nói) Trời ơi tiếng chiêng, tiếng chiêng lại giục giã phút lâm hành. Huyền Trân ơi duyên đã lỡ làng thì thôi, đành vĩnh biệt.
Câu 6:
Nữ: Khắc Chung ơi, Khắc Chung ơi. “Cách địa thâm canh hoa hữu lệ, Chiêm thành bản dạ nguyệt tư lương.” Thành Đồ Bàn sáng rực ánh hoa đăng để chào đón một vì quốc mẫu. Thôi giờ tiễn biệt xin đừng lưu luyến nữa, tôi ra đi trong sương gió Chiêm thành. (SL) Rồi hôm nào chàng nhớ đến Huyền Trân, hãy đập cổ kính để tìm hình bóng cũ. Ba sinh đã lỡ nhịp cầu, nhưng mối tình đầu đã gởi trọn cho ai./.
Nhạc:
Nam: Chiêng trống vang vang, hận tủi thân nàng
Nữ: Hồn em nát tan
Nam:
Xa cách quê nhà, vạn câu luyến thương, từ giã cố hương
Sương khói phủ mờ, khe núi lưng đèo, trông theo người yêu
Chúng mình chia tay, muôn đời chẳng phai, thương nhớ nhau hoài
Nữ: Có nhớ ngày mình cùng quen nhau, gởi chút tình, quạt hồng đổi trao
Nam: Chẳng nói gì nhưng lòng lưu luyến, rồi hôm nay rời rã đôi đường./.