Trang 7/46 ĐầuĐầu ... 3 4 5 6 7 8 9 10 11 17 ... CuốiCuối
  1. Koala
    Avatar của Koala
    Mình mở topic này để post những bài biết, hình ảnh "dành cho trái tim" nhé (không phải truyện cười). Những lúc căng thẳng mà xem lại thì cũng thấy thư thái lắm.Đa số là sưu tầm đó đây thôi

    Những bức ảnh nuôi dưỡng tâm hồn



    "Đứng trên bờ vực ước có cá không bằng trở về đan lưới" (Ý trong Đổng Trọng Thư truyện. Đổng Trọng Thư là nhà triết học duy tâm thời Tây Hán, là đại diện tiêu biểu của Nho học). Bức ảnh nhắc người xem cố gắng biến ước mơ thành hiện thực
    Trả lời với trích dẫn Trả lời với trích dẫn  

  2. The Following 21 Users Say Thank You to Koala For This Useful Post:

    Alex Huỳnh (27-11-2012), caophihung (26-01-2016), DOHOANG (28-11-2012), Duongtonhu (28-11-2012), Giang Tiên (27-11-2012), HVCT (19-12-2012), kimhong (10-08-2013), Lê Minh Điền (14-12-2013), Lê Phương (18-09-2013), LeTam80 (04-11-2012), linhhueforever (27-11-2012), MEM (27-11-2012), Nguoi Sai Gon (12-07-2016), Nguyễn Ngọc Điệp (16-05-2013), romeo (27-11-2012), Tống Thành Tâm (05-09-2013), Thanh Hậu (05-11-2012), thành luân (11-08-2013), tường vi (27-11-2012), vietngu (20-09-2013), zzztienzzz (18-11-2014)

  3. Thuong Tran
    Avatar của Thuong Tran
    Gửi cả nhà thêm 1 câu chuyện hay nè

    Câu Chuyện Về Tách Cà Phê

    Một nhóm bạn học nay thành đạt rủ nhau về thăm thầy cũ. Sau một hồi trò chuyện, họ bắt đầu kể lể, than phiền về những sức ép trong công việc cũng như trong cuộc sống. Nghe vậy, người thầy vào bếp lấy cà phê mời học trò cũ của mình.

    Ông đem ra rất nhiều những chiếc tách khác loại: chiếc bằng sứ, chiếc bằng nhựa, chiếc thủy tinh, chiếc thì bằng pha lê, một vài chiếc trông rất đơn ...
    sơ, vài chiếc đắt tiền, vài chiếc khác lại được chế tác cực kỳ tinh xảo. Người thầy bảo những "người thành đạt" tự chọn tách và rót cà phê cho mình.

    Sau khi mỗi người đều đã có một tách cà phê, người thầy đáng kính mới bắt đầu từ tốn:

    Nếu các em chú ý thì sẽ nhận ra điều này: ai cũng chọn những chiếc tách đắt tiền, chẳng ai thèm màng đến những chiếc tách nhựa giá rẻ cả. Có lẽ các em sẽ cảm thấy điều này thật bình thường vì ai chẳng muốn chọn cho mình cái tốt nhất, nhưng điều ấy lại chính là nguồn cơn của mọi vấn đề rắc rối trong cuộc sống của các em.

    Các em à, những chiếc tách kia đâu có làm ảnh hưởng đến chất lượng của cà phê. Tất cả những gì các em cần là cà phê chứ không phải là tách. Thế mà thường thì các em chỉ chăm chăm lo kiếm những chiếc tách tốt nhất, rồi sau đó còn liếc mắt qua người bên cạnh để xem tách của họ có đẹp hơn tách của mình không.

    Hãy suy ngẫm điều này nhé: cuộc sống chính là cà phê, còn công việc, tiền bạc và địa vị xã hội chính là những chiếc tách. Và những "chiếc tách" này không hề xác định hay ảnh hưởng đến chất lượng cuộc sống chúng ta. Đôi khi do cứ mãi để ý vào những "chiếc tách hư danh" mà chúng ta bỏ lỡ việc hưởng thụ cuộc sống.

    Món quà mà Thượng đế ban tặng cho con người là cà phê chứ không phải tách. Vậy thì cứ thoải mái nhâm nhi cà phê của mình và tận hưởng cuộc sống tươi đẹp...
    Trả lời với trích dẫn Trả lời với trích dẫn  

  4. The Following 13 Users Say Thank You to Thuong Tran For This Useful Post:

    Alex Huỳnh (29-11-2012), DOHOANG (30-11-2012), Duongtonhu (29-11-2012), Giang Tiên (29-11-2012), huongle (29-11-2012), Koala (29-11-2012), linhhueforever (30-11-2012), minhminhthuan (30-11-2012), Nguyễn Ngọc Điệp (30-11-2012), romeo (29-11-2012), Thanh Hậu (29-11-2012), tường vi (30-11-2012), xuan_0202 (01-12-2012)

  5. hikoichi
    Avatar của hikoichi
    Phải từ "Quà tặng cuộc sống" hok em gái? Câu chuyện hay quá!!!
    Trả lời với trích dẫn Trả lời với trích dẫn  

  6. The Following 3 Users Say Thank You to hikoichi For This Useful Post:

    romeo (30-11-2012), Scarlet (30-11-2012), Thanh Hậu (30-11-2012)

  7. Giang Tiên
    Avatar của Giang Tiên
    Đen hay trắng


    Khi học cấp I, có lần tôi tranh cãi kịch liệt với một cậu bạn. Thực tế tôi không nhớ chúng tôi đã cãi nhau vì cái gì, nhưng bài học ngày hôm ấy thì tôi vẫn nhớ mãi.

    Khi cãi nhau, tôi khăng khăng cho rằng tao đúng, mày sai , và bạn tôi cũng nhất quyết mày sai, tao đúng!

    Cô giáo tôi bắt gặp, bảo cả hai chúng tôi lên phòng giáo viên. Cô bảo mỗi đứa ngồi một bên cạnh bàn, trên bàn có một quả bóng nhựa rất lớn. Quả bóng màu đen xì. Thế mà khi cô giáo hỏi: "Em thấy quả bóng màu gì?" thì cậu bạn tôi đáp: "Thưa cô, màu trắng" .

    Tôi không thể hiểu nổi nó đang nói gì. Mắt nó bị mờ hay đầu óc nó bị điên? Hay nó muốn trêu tức tôi? Thế là tôi bật lên cãi: "Màu đen chứ, đồ ngốc!".

    Chúng tôi lại bắt đầu cãi nhau về màu sắc của quả bóng. Đến lúc này thì cô giáo bảo chúng tôi đổi chỗ cho nhau. Lần này khi cô hỏi tôi: "Quả bóng màu gì?", tôi đành phải trả lời: "Màu trắng ạ" . Bởi quả bóng đó được sơn hai màu khác nhau ở hai phía. Từ chỗ tôi ngồi ban đầu thì nó màu đen, còn chỗ bạn tôi thì nó màu trắng. Vậy mà chúng tôi đã gân cổ cãi nhau vì một điều mà cả hai đều chắc chắn cho là mình đúng mà không biết tại sao người kia nói ngược lại ý kiến của mình.

    Đừng bao giờ tự cho mình là hoàn toàn đúng. Bạn phải đặt mình vào địa vị và hoàn cảnh của người khác để đánh giá sự việc, tình huống trong cuộc sống theo quan điểm của chính họ thì mới có thể thật sự hiểu họ được.

    ST
    Trả lời với trích dẫn Trả lời với trích dẫn  

  8. The Following 13 Users Say Thank You to Giang Tiên For This Useful Post:

    Alex Huỳnh (30-11-2012), DOHOANG (30-11-2012), Duongtonhu (30-11-2012), LeTam80 (01-12-2012), lethangluyen (04-12-2012), linhhueforever (30-11-2012), minhminhthuan (30-11-2012), Nguyễn Ngọc Điệp (30-11-2012), romeo (30-11-2012), Scarlet (30-11-2012), Thanh Hậu (30-11-2012), Thuong Tran (30-11-2012), xuan_0202 (01-12-2012)

  9. Thuong Tran
    Avatar của Thuong Tran
    Câu chuyện này cũng khá hay nhỉ.. ý nghĩa lắm " Đừng bao giờ tự cho mình là hoàn toàn đúng. Bạn phải đặt mình vào địa vị và hoàn cảnh của người khác để đánh giá sự việc, tình huống trong cuộc sống theo quan điểm của chính họ thì mới có thể thật sự hiểu họ được "
    Trả lời với trích dẫn Trả lời với trích dẫn  

  10. The Following 7 Users Say Thank You to Thuong Tran For This Useful Post:

    Alex Huỳnh (30-11-2012), Duongtonhu (30-11-2012), Giang Tiên (30-11-2012), LeTam80 (01-12-2012), romeo (30-11-2012), Scarlet (30-11-2012), Thanh Hậu (30-11-2012)

  11. Alex Huỳnh
    Avatar của Alex Huỳnh
    Cơn giận


    Một cậu bé nọ có tính hay nổi nóng. Một hôm cha của cậu bé đưa cho cậu một túi đinh và nói với cậu :


    - Mỗi khi con muốn nổi nóng với ai đó thì hãy chạy ra sau nhà và đóng một cây đinh lên chiếc hàng rào gỗ.

    Ngày đầu tiên cậu bé đã đóng hơn một chục cây đinh lên hàng rào gỗ. Và cứ thế số đinh tăng dần. Nhưng vài tuần sau cậu bé đã tập kềm chế dằn cơn nóng giận của mình và số lượng đinh phải đóng mỗi ngày ít đi. Cậu nhận thấy rằng kiềm chế cơn giận của mình dễ hơn là phải đi đóng đinh lên hàng rào.

    Đến một ngày, cậu đã không nổi giận một lần nào suốt cả ngày. Cậu đến thưa với cha và ông bảo:

    - Tốt lắm, nếu bây giờ con tự dằn lấy được và không nổi nóng một lần thì con hãy nhổ một cây đinh ra khỏi hàng rào.

    Ngày lại ngày trôi qua, rồi cũng đến một hôm cậu bé đã vui mừng hãnh diện tìm cha mình báo rằng trên hàng rào đã không còn cây đinh nào cả.

    Người cha nói nhỏ nhẹ với cậu:

    - Con đã làm rất tốt, nhưng con hãy nhìn những lỗ đinh con để lại trên hàng rào.

    Hàng rào đã không giống như xưa nữa rồi. Nếu con nói điều gì trong cơn giận dữ, những lời nói ấy cũng giống như những lổ đinh này, chúng để lại những vết thương rất khó lành trong lòng người khác. Cho dù sau đó con có nói xin lỗi bao nhiêu lần đi nữa, vết thương dù lành nhưng vết sẹo cũng còn để lại mãi.
    Trả lời với trích dẫn Trả lời với trích dẫn  

  12. The Following 12 Users Say Thank You to Alex Huỳnh For This Useful Post:

    Duongtonhu (30-11-2012), Giang Tiên (30-11-2012), Koala (30-11-2012), linhhueforever (30-11-2012), minhminhthuan (30-11-2012), Nguyễn Ngọc Điệp (30-11-2012), romeo (30-11-2012), Scarlet (30-11-2012), Thanh Hậu (30-11-2012), Thuong Tran (30-11-2012), tường vi (30-11-2012), xuan_0202 (01-12-2012)

  13. Thuong Tran
    Avatar của Thuong Tran
    Đôi tay của m

    Một thanh niên học hành xuất sắc nộp đơn vào chức vụ quản trị viên của một công ty lớn. Anh ta vừa xong đợt phỏng vấn đầu tiên, ông giám đốc công ty muốn gặp trực tiếp để có quyết định nhận hay không nhận anh ta.
    Và ông thấy từ học bạ của chàng thanh niên, tất cả đều tốt và năm nào, t bc trung hc đến các chương trình nghiên cu sau đi hc cũng đu xut sc, không năm nào mà anh chàng thanh niên này không hoàn thành vượt bực.
    Viên giám đốc: "Anh đã được học bổng của những trường nào?". Chàng thanh niên đáp: "Thưa không"."Thế cha anh trả học phí cho anh đi học sao?" "Cha tôi chết khi tôi va mi mt tui đu. M tôi mi là người lo tr hc phí."
    Viên giám đốc lại hỏi: "Mẹ của anh làm việc ở đâu?" Chàng thanh niên đáp: "M tôi làm công vic git áo qun."
    Viên giám đốc bảo chàng thanh niên đưa đôi bàn tay của anh cho ông ta xem. Chàng thanh niên có hai bàn tay mn màng và hoàn ho.
    Viên giám đốc: "Vậy trước nay anh có bao giờ giúp mẹ giặt giũ áo quần không?" "Chưa bao gi. M luôn bo tôi lo hc và đc thêm nhiu sách. Hơn na, m tôi git áo qun nhanh hơn tôi." Chàng thanh niên đáp.
    Viên giám đốc: "Tôi yêu cầu anh một việc. Hôm nay khi trở lại nhà, lau sch đôi bàn tay ca m anh, và ri ngày mai đến gp tôi."
    Ðến lúc ấy thì chàng thanh niên có cảm tưởng là công việc tốt này đang sẵn sàng là của mình. Về đến nhà, chàng ta sung sướng khoe với me, và ch xin được cm ly đôi bàn tay ca bà.
    Mẹ chàng trai cảm thấy có điều gì đó khác lạ. Với một cảm giác va vui mà cũng va bun, bà đưa đôi bàn tay cho con trai xem.
    Chàng thanh niên từ từ lau sạch đôi bàn tay của mẹ. Va lau, nước mt chàng tuôn tràn. Ðây là lần đầu tiên chàng thanh niên mới có dịp khám phá đôi tay mẹ mình: đôi bàn tay nhăn nheo và đy nhng vết bm đen.
    Nhng vết bm làm đau nhc đến ni bà đã rùng mình khi được lau bng nước. Lần đầu tiên trong đời, chàng thanh niên nhận thức ra rằng, chính t đôi bàn tay git qun áo mi ngày này đã giúp tr hc phí cho chàng t bao nhiêu lâu nay.
    Nhng vết bm trong đôi tay ca m là giá mẹ chàng phải trả dài đăng đẳng cho đến ngày chàng tốt nghiệp, cho những xuất sắc trong học vấn và cho tương lai sẽ tới của chàng.
    Sau khi lau sạch đôi tay của mẹ, chàng thanh niên lng l git hết phn áo qun còn li cho m. Tối đó, hai mẹ con tâm sự với nhau thật là lâu.
    Sáng hôm sau, chàng thanh niên tới trụ sở công ty. Viên giám đốc còn thấy nhng git nước mt chưa ráo hết trong đôi mt ca chàng thanh niên, ông hỏi: "Anh có thể cho tôi biết những gì anh đã làm và đã học được hôm qua ở nhà không?"
    Chàng thanh niên đáp: "Tôi lau sch đôi tay ca m, và cũng git hết phn áo qun còn li."
    Viên giám đốc: "Cảm tưởng của anh ra sao?"
    Chàng thanh niên: "Thứ nhất, bây giờ tôi mới thu hiu thế nào là ý nghĩa ca lòng biết ơn: Không có mẹ, tôi không thể thành tựu được như hôm nay. Thứ hai, qua việc hợp tác với nhau, và qua việc giúp mẹ giặt quần áo, giờ tôi mới ý thức được rằng tht khó khăn và gian kh đ hoàn tt công vic. Thứ ba, tôi hiểu sâu xa được tm mc quan trng và giá tr ca liên h gia đình."
    Viên giám đốc nói: "Ðây là những gì tôi cần tìm thấy ở nơi con người sẽ là quản trị viên trong công ty chúng tôi. Tôi muốn tuyển dụng một người biết ơn s giúp đ ca nhng người khác, một người cm thông s chu đng ca nhng người khác đ hoàn thành nhim v, và một người không ch nghĩ đến tin bc là mc đích duy nht ca cuc đi Em được nhn."

    Trả lời với trích dẫn Trả lời với trích dẫn  

  14. The Following 12 Users Say Thank You to Thuong Tran For This Useful Post:

    Alex Huỳnh (30-11-2012), Duongtonhu (30-11-2012), Giang Tiên (06-12-2012), huongle (30-11-2012), Koala (30-11-2012), minhminhthuan (04-12-2012), Nguyễn Ngọc Điệp (04-12-2012), romeo (30-11-2012), Scarlet (30-11-2012), Thanh Hậu (30-11-2012), tường vi (30-11-2012), xuan_0202 (01-12-2012)

  15. Alex Huỳnh
    Avatar của Alex Huỳnh
    Niềm tin

    Trên đời này có bao nhiêu là cái "niềm tin" rồi ?!

    Không ai trả lời được ... không ai dám tuyên bố rằng mình đã thực sự tin tưởng vào người khác dù một lúc nào đó bạn phát phát hiện ra người ta "giả dối" với bạn, đó không là niềm tin, vì niềm tin thực sự là bạn tin ở người đó và người đó tin ở bạn. Dù bạn hay người đó có làm gì đi nữa thì bạn vẫn phải tin ở người đó, bạn phải bỏ ngoài tai, hàng trăm câu hỏi trong đầu bạn rằng người đó như thế nào, ra sao, tốt hay xấu... và ngược lại khi đối phương phát hiện ra bạn tin họ thì họ sẽ cảm nhận được điều đó vì họ cũng tin rằng bạn sẽ không nghĩ sai cho họ, bạn cũng như họ không cần nói ra vì chỉ qua cảm nhận thôi sẽ biết được rằng bạn đã tin ở người ta chưa.

    Thực sự mà nói, niềm tin cũng như một dấu chấm hỏi lớn vậy ! Vì đằng sau mỗi dấu ? luôn chỉ có một câu trả lời Đúng ... và hàng ngàn câu trả lời Sai. Bạn không biết đâu là đáp án đúng vì bạn sợ khi bạn nghĩ cho họ tốt nhưng thực chất họ lại không như bạn nghĩ thì sao, còn ngược lại bạn nghĩ cho họ sai nhưng họ lại đúng thì suy ra bạn lại đánh mất một tình cảm rất lớn mà bạn nghĩ là "niềm tin" ... rốt cuộc cái nào mới đúng đây ?

    Khó nghĩ ra lắm, con người là loài động vật phức tạp nhất hành tinh này và lòng người là loại "vũ khí" nguy hiểm nhất trái đất này ... ai cũng muốn đọc được những suy nghĩ của người khác vì chỉ có điều đó bạn mới biết được người ta nghĩ cái gì cũng như biết được người ta có ý đồ tốt xấu ra sao !

    Suy cho cùng "niềm tin" càng to càng lớn thì bạn càng đau . Vì sao ư ? Nếu có một câu giải thích thì tôi nghĩ rằng các bạn ai cũng vậy, có những câu trả lời riêng cho chính mình về điều đó, ai cũng từng trao niềm tin và mất niềm tin... nếu đã vậy thì bạn nghĩ rằng cuộc sống này cần "niềm tin" nữa không ?

    Đừng bao giờ nói với tôi rằng "không tin vào người khác nữa, chỉ tin bản thân mình thôi", nếu vậy là bạn đã nói dối đấy, vì tôi chắc chắn rằng bạn sẽ vẫn tiếp tục tin một ai đó. Vì sao bạn biết không ? Vì niềm tin là một thứ tình cảm xuất hiện tự nhiên, nảy nở giữa 2 con người, bạn không thể ngăn cho nó ngừng lại hay tiếp tục mà bạn chỉ có thể để nó chết ! Giống như cây cần nước mà sống thì niềm tin cần sự tin tưởng của đối phương trao cho nhau. Vậy nếu 1 trong 2 người đã nghi ngờ hay tự đánh mất thì coi như tình cảm giữa đôi bên cũng "chết"... niềm tin là như thế đó... khó có nhưng dễ mất !

    Thế nên những ai đã, đang và có niềm tin thì xin hãy giữ gìn, đừng bao giờ "bán rẻ" nó chỉ vì một phút nông nổi vì nếu bạn đã "bán" nó đi rồi thì nó sẽ chết và biến mất, đến lúc bạn muốn tìm lại thì đã muộn rồi vì bạn đã thực sự mất nó.

    Trả lời với trích dẫn Trả lời với trích dẫn  

  16. The Following 9 Users Say Thank You to Alex Huỳnh For This Useful Post:

    Giang Tiên (06-12-2012), huongle (30-11-2012), Koala (30-11-2012), MEM (04-12-2012), Nguyễn Ngọc Điệp (04-12-2012), romeo (04-12-2012), Thanh Hậu (30-11-2012), Thuong Tran (04-12-2012), tường vi (04-12-2012)

  17. Nguyễn Ngọc Điệp
    Avatar của Nguyễn Ngọc Điệp
    Đọc bài của Giang Tiên, nhớ Mặt Trời và Mặt Trăng quá

    Mặt trăng và Mặt Trời tranh cãi với nhau về Trái Đất. Mặt Trời nói : "Lá và cây cối, tất cả đều màu xanh". Nhưng Mặt Trăng thì lại cho rằng, tất cả chúng mang một ánh bạc lấp lánh. Mặt Trăng nói rằng, con người trên Trái Đất thường ngủ. Còn Mặt Trời lại bảo con người luôn hoạt động đấy chứ.
    - Con người hoạt động, vậy tại sao trên Trái Đất lại yên ắng đến vậy ?- Mặt Trăng cãi.
    - Ai bảo là trên Trái Đất yên lặng ? Mặt Trời ngạc nhiên: "Trên Trái Đất mọi thứ đều hoạt động, và còn rất ồn ào, náo nhiệt nữa".
    Và họ cãi nhau rất lâu, cho đến khi Gió bay ngang qua:
    - Tại sao các bạn lại cãi nhau về chuyện này chứ ? Tôi đã ở bên cạnh Mặt Trời khi Mặt Trời nhìn xuống Trái Đất, và tôi cũng đi cùng Mặt Trăng khi Mặt Trăng xuất hiện. Khi Mặt Trời xuất hiện, mọi thứ là ban ngày, cây cối màu xanh, con người hoạt đông. Còn khi Trăng lên, đêm về, mọi người chìm vào giấc ngủ.
    Nếu chỉ nhìn mọi việc dưới con mắt của mình, thì mọi thứ chẳng có gì là hoàn hảo, trọn vẹn cả. Không thể đánh giá Trái Đất chỉ bằng con mắt của Mặt Trời hoặc Mặt trăng được ^!^
    Trả lời với trích dẫn Trả lời với trích dẫn  

  18. The Following 9 Users Say Thank You to Nguyễn Ngọc Điệp For This Useful Post:

    Alex Huỳnh (04-12-2012), Duongtonhu (04-12-2012), Giang Tiên (06-12-2012), huongle (04-12-2012), Koala (04-12-2012), MEM (04-12-2012), romeo (04-12-2012), Thanh Hậu (04-12-2012), Thuong Tran (04-12-2012)

  19. MEM
    Avatar của MEM
    Cuộc sống là muôn màu, luôn nhắc lòng ko nhìn nhận sự việc ở một góc độ, dễ bị duy ý chí và "ếch ngồi đáy giếng" lắm. Nhưng mỗi người ko phải lúc nào cũng đủ sáng suốt để nhìn sự việc đúng bản chất của nó. Nếu được vậy thì cuộc sống quả là hoàn hảo quá rồi! hihi

    Niềm tin. Cuộc sống ai cũng cần. Và có lẽ MEM là người được nhiều người cho là hơi đặt niềm tin dễ quá. Nhưng cuộc sống mà. Cứ tin đi mình sẽ thấy cuộc sống đáng sống hơn, màu xanh nhiều hơn. Nhưng khi đặt niềm tin, MEM cũng đặt ra giới hạn cho nó. Tự xét là mình ko phải là người dễ đánh mất niềm tin vào người khác, tuy nhiên, khi sự việc xảy đến mình cũng cần thời gian suy xét xem liệu nó có vượt qua giới hạn niềm tin mà mình đặt ra chưa. Nếu có, coi như mình đã một lần đặt nhầm chỗ. Nếu chưa, thì niềm tin càng được củng cố.
    Trả lời với trích dẫn Trả lời với trích dẫn  

  20. The Following 9 Users Say Thank You to MEM For This Useful Post:

    Alex Huỳnh (04-12-2012), Duongtonhu (04-12-2012), Giang Tiên (06-12-2012), huongle (04-12-2012), Nguyễn Ngọc Điệp (04-12-2012), romeo (04-12-2012), Thanh Hậu (04-12-2012), Thuong Tran (04-12-2012), tường vi (04-12-2012)

  21. Duongtonhu
    Avatar của Duongtonhu

    Vết Thương

    Rời chiến trường ba để lại đôi chân. Không chỉ những lúc trái gió trở trời mới làm vết thương ba đau nhứt. Nó đeo đẳng ba từng khắc, từng giờ… theo từng tờ vé số ,trên khắp các nẻo đường xe ba nó đi qua.

    Nó vào đại học. Xe ba càng lăng nhanh, lăng xa hơn giữa phố phường nhộn nhịp, giữa nhịp sống bon chen. Tóc ba thêm sợi bạc, làng da rám nắng, mồ hôi trên chiếc áo bạc màu luôn ướt đẫm. Vết thương đau buốt hơn xưa. Ba không màn.

    Nó xa nhà, ba nhớ nụ cười ánh mắt nó. Thương ý trí vượt khó của con. Ba thêm sức mạnh

    Nó thành tài, được nhận vào làm việc 1 công ty lớn. Cưới vợ, sanh con, ở hẳn Sài Gòn. Lâu ngày nó cũng quên mất vết thương của ba có còn đau nhứt?! Ba nhớ nó!

    Nó té xe, vết thương ở chân làm nó đau không thấu. Nó buồn! tinh thần xa sút.

    Được tin, lòng như ai cắt. Ba nó ước gì có thêm 1 vết thương thay cho nó. Nước mắt ba rơi.

    Vết thương chỉ mới hôm qua mà làm lòng buồn, đau.. tưởng chừng gục ngã, niềm vui trong cuộc sống dường như không còn nữa. Nhưng chắc rằng sẽ lành theo ngày tháng.

    Có những vết thương như ba của nó ngần ấy thời gian vẫn luôn làm đau nhói, đau mãi khôn ngui. Đôi lúc đồng hành cùng nước mắt. Vết thương lòng, biết bao giờ vết thương ấy mới phôi phai?!

    4/12/2012
    Trả lời với trích dẫn Trả lời với trích dẫn  

  22. The Following 9 Users Say Thank You to Duongtonhu For This Useful Post:

    Giang Tiên (06-12-2012), huongle (04-12-2012), Koala (04-12-2012), minhminhthuan (04-12-2012), Nguyễn Ngọc Điệp (04-12-2012), romeo (04-12-2012), Thanh Hậu (04-12-2012), Thuong Tran (04-12-2012), tường vi (04-12-2012)

Trang 7/46 ĐầuĐầu ... 3 4 5 6 7 8 9 10 11 17 ... CuốiCuối
ANH EM CHANNEL