NP ơi! tối nay, tôi có vào google nghe đoạn video:
Maestro VĨNH BẢO plays the Đàn Kìm and 1st lesson to Bach Yen có chổ nhạc sư Vĩnh Bảo rao buồn nghe đã quá từ giây 0.58 đến 1.10 . NP giúp kí âm lại đoạn rao ấy dum. Cảm ơn nhiều
nguyenphuc ơi mai vô cứu bồ giùm chị nha em.
Mà nè, em đừng lo vụ 45 ngày rồi không cưới được vợ nhen. Em muốn cưới cô nào bên VN cứ việc về cưới rồi sẽ có cách, chị có 2 người em dâu được cưới từ VN sang nè, mấy đứa em mỗi lần về có 3 tuần thôi. Nhưng cưới vợ bên này cũng OK, cái gì cũng có mặt trái mặt phải hết ăn thua mình chọn thôi.
Hic... chú thaydat không sống ở Mỹ thì nói sao chú cũng không cảm nhận được. Mà chuyện về đời sống sinh hoạt bất cứ ở đâu thì phải là người sinh sống ở đó mới biết tường tận và chính xác.
Chú không tin ở Mỹ có thực phẩm tươi sống cũng giống như chú không tin ông bạn nói đi làm xa 200km.
Thật ra 200km mà nhằm nhòa gì. Mấy người đi làm nail xuyên bang sáng đi tối về từ tiểu bang này qua tiểu bang khác còn xa hơn vậy nữa, mà người ta vẫn đi hàng ngày.
Trên thế giới này, nước nào cũng có Bộ Nông nghiệp (canh nông trồng trọt), Bộ Ngư nghiệp (thủy hải sản)... mà nước Mỹ hai bên là hai biển lớn nhất thế giới cộng thêm hệ thống sông hồ... đất đai thì mênh mông bát ngát. Nông trường, ngư trường to lớn như vậy thì sao lại không có nông sản và thủy hải sản tươi sống chứ.
NP nói vậy có logic không chị BichNuong của em ?
Còn về lợi tức (lương bổng) thì như NP có nói ở đoạn trên. Tùy theo năng lực học vấn, kinh nghiệm chuyên môn và tùy theo ngành nghề, không có con số "bình quân" được. Lương của một người này so với một người khác có thể nhiều hơn gấp 5, 6 lần do như vừa nói ở trên.
Để có thời gian rảnh NP sẽ nói chi tiết hơn về những thắc mắc của chú thaydat.
Bây giờ là đang giờ làm việc, không 8888 nhiều được.
Chỗ NP làm rất thoải mái nên mới có chút thời gian làm việc cá nhân như thế này, chứ nhiều chỗ khác không được đâu.
Người bạn của chú thaydat về VN cách đây 15 năm. Như vậy thời gian sống ở Mỹ không lâu cũng chưa đi khắp nước Mỹ nên kiến thức còn bị hạn chế rất nhiều. Nhận xét chắc cũng chỉ quanh quẩn trong vùng mà ông ấy sinh sống và làm việc.
Nước Mỹ có 50 tiểu bang. Có nhiều tiểu bang diện tích rộng gấp mấy lần nước VN (nhìn bản đồ và học địa lý thế giới). Mà ở VN, đời sống ở tỉnh Đak Nông so với đời sống ở tỉnh Khánh Hòa đã khác nhau xa rồi. Đó là khoảng cách địa lý không xa là bao, huống chi nước Mỹ to lớn như vậy, lại là một nước tiền tiến về khoa học kỹ thuật, lại không có chiến tranh làm cản trở mọi sinh hoạt của người dân.
Thưa chú thaydat,
Giữa chị BichNuong và NP thì không có sự so sánh, nhất là về lợi tức. Hơn nữa đó là personal information nên không thể nói được. Ở Mỹ người ta tuyệt đối không đụng đến đời sống cá nhân và sự riêng tư. Đó là truyền thống lâu đời của nước Mỹ.
Đúng như chị BichNuong nói, cái chị ở gần nhà chú thaydat đi diện bảo lãnh qua Mỹ làm nail tiền nhiều lắm... chắc là nhiều theo chị ấy so với khi còn ở VN. Làm nail tiền nhiều? Nếu là chủ tiệm lớn hoặc nhiều tiệm, hoặc thợ giỏi làm lâu năm và có bằng master của ngành thẩm mỹ. Còn chị ấy chỉ là thợ thường lại không có bằng (ở VN gọi là làm chui), lơ mơ bị trên State Board xuống chụp cái là mệt. Muốn thi bằng thẩm mỹ (nail, tóc) thì phải nộp bằng tốt nghiệp phổ thông, vì thi bằng thẩm mỹ là bằng cao đẳng (college). Chị ấy theo như chú nói thì ở VN chỉ học tới tiểu học cho nên muốn hội nhập xã hội Mỹ không phải dễ dàng. Ngay cả người Mỹ mà chương trình giáo dục còn cưỡng bách giáo dục phải tốt nghiệp phổ thông.
Làm nail thì bị ảnh hưởng sức khỏe về sau vì hàng ngày phải hít thở và tiếp xúc với nhiều loại hóa chất độc hại. Bởi vậy có nhiều người giải nghệ, xin làm hãng.